LỠ RỒI YÊU LUÔN
Tác giả: Hồng Thứ Bắc
Thể loại: Hiện đại, hài hước, nữ cường (suy nghĩ hơi khác người), nam chính mắc bệnh tâm lý, he.
Số chương : 108 chương (101 chính văn + 7 phiên ngoại)
Tình trạng: hoàn
Lưu ý: truyện có khoá
_______________
Văn án:
Cách đây nửa năm, Trình Lưu có một người bạn trai. Chỉ tiếc cô quá bận rộn với công việc, phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi. Ngoài việc cho tiền, cô chẳng có thời gian ở bên bạn trai, điều này khiến anh phàn nàn qua điện thoại rằng tình cảm của họ đã phai nhạt.
Trình Lưu: Hình như tình cảm giữa đôi bên vốn có nồng thắm gì đâu ta ?
Tuy nhiên để vun đắp cho mối quan hệ này (nhằm duy trì trạng thái không phải cẩu độc thân), Trình Lưu quyết định về sớm, đồng thời ám chỉ trên Wechat rằng khi nào sẽ quay lại, tự nghĩ là đối phương sẽ hiểu.
Vào ngày máy bay hạ cánh, Trình Lưu quét qua lối ra, quả nhiên nhìn thấy một anh đẹp trai chân dài trong đám đông.
Không sai, người đó nhất định là bạn trai của cô. Chỉ là đã lâu không gặp, cảm giác anh càng đẹp trai hơn, đứng trong đám đông mà toàn thân như tỏa sáng.
Trình Lưu bước tới, cầm lấy đóa linh lan trên tay anh: “Về thôi.”
* * * * * *
Vài ngày sau, Trình Lưu đưa bạn trai đi mua sắm. Trên đường tình cờ gặp được một đôi nam nữ thân mật âu yếm, nhà trai hoảng hốt khi nhìn thấy cô, lập tức buông tay nhà gái ra, sau đó chất vấn cô: Hóa ra hơn nửa năm không xuất hiện là vì chân đạp hai thuyền.
Đương sự Trình Lưu: “???”
_______________
Vì lỡ một cái nhìn mà đem lòng yêu mến một người, rất lâu về sau nhận ra người mình nhận mặt là người khác hoàn toàn với người mình nhìn thấy. Đi một vòng yêu đương, cuối cùng tưởng yêu nhầm người nhưng chọn nhầm lại thành đúng.
Trình Lưu đúng thật là nữ doanh nhân mạnh mẽ, một thân một mình đứng ở thương trường làm mưa làm gió, vượt qua khó khăn sáng lập nên trí tuệ nhân tạo Thần Ẩn, thành nữ cường nhân tiền thì không thiếu, chỉ thiếu một người bạn trai.
Trong một buổi tiệc, vì ngỡ ngàng và yêu thích nét đẹp của một chàng trai, cô tìm đến, sẵn sàng bày tỏ sự yêu thích, một đường thẳng thừng đem anh ta thành bạn trai.
Đó không ai khác, chính là anh nam phụ qua đường Uông Hồng Dương. Đầu truyện xây dựng anh này kiểu cũng có phần hám tiền, quen con gái vì tiền, cố gắng đeo theo tình cảm của Trình Lưu cũng chỉ vì muốn hưởng lợi, không ngờ cô không chi tiêu nhiều cho mình, trong lòng anh đặt cô thành một hình tượng người phụ nữ ki bo, kẹt xỉ.
Sau này đồng ý chia tay cũng vì thỏa thuận về tiền. Mà Uông Hồng Dương xây dựng không làm cho chúng ta cảm thấy ghét. Nửa phần sau còn làm quân sư tình cảm cho
Trình Lưu, hề hước vô tri có đủ, trở thành một quân sư củ chuối không thể nào hơn, bày chiêu nào tiêu hao chiêu đó, chỉ là cũng có hiệu quả, cũng chính anh là người sáng suốt vạch rõ ra cho Trình Lưu ai mới là người mà từ cái nhìn đầu tiên cô thật sự thích.
Đúng là một vòng tròn dài và lắt léo, từ đầu nhận nhầm Uông Thần Dương thành Quý Triều Chu, sau đó là nhận Qúy Triều Chu thành Uông Thần Dương, nhầm lẫn qua lại cuối cùng cũng quay về một người.
Lần đầu gặp mặt, anh cứ ngỡ cô này là vệ sĩ có con nhỏ, từ bữa ăn cho đến việc đưa đón, như một cỗ máy lập trình, chu toàn hoàn mỹ. Một bên nghĩ rằng bản thân đang lo cho bạn trai, một bên lại nghĩ rằng đó là người làm mà bố anh thuê.
Trong truyện, Quý Mộ Sơn là người cha già lo trước lo sau cho con trai, giữa hai người có xảy ra chút mâu thuẫn liên quan đến mẹ anh nên tình cảm cha con không được gắn bó.
Ông ấy cố dùng mọi cách để kéo gần khoảng cách hai người, cũng muốn thể hiện tình cảm của mình bằng việc trao cho anh những gì ông có thể, yêu thương và trông chừng anh như ông bố già trông chừng củ cải nhà mình sợ người ra chộp mất.
Không ngờ một ngày, tá hỏa mà nhận ra, người đến cướp con trai ông đi chính là cô gái kia, đối tác của ông. Trên thương trường, ông biết cô gái này không đơn giản, tâm cơ cũng đủ sâu, tính toán cũng đủ lớn để có được chỗ đứng như ngày hôm nay, nên lúc đầu thật sự cũng có lo lắng cho con trai bị người ta lừa đi.
Trình Lưu là kiểu khi đã xác định tình cảm với ai thì hết lòng, thẳng thừng ruột để ngoài da, hoàn toàn là dáng vẻ như một ông già kinh doanh lâu năm không nắm chuyện tình cảm, đối với vợ mình hết lòng an ủi, tìm cách lấy lòng vậy.
Trong quá trình theo đuổi của cô, cũng không ít lần cô phải kéo những đối tác là các ông chú trung niên xung quanh mình để làm quân sư học hỏi cách theo đuổi vợ của họ, để áp dụng cho Quý Triều Chu.
Quý Triều Chu, nói về tài năng cũng không hề kém, anh còn có khả năng điều chế nước hoa và có tiếng trong lĩnh vực riêng của mình. Anh này cực kỳ hiền, là kiểu người kín tiếng và ít nói.
Đôi lúc cũng có phần độc miệng một xíu. Và đặc biệt anh thích sống ở ẩn, gần như là ít tiếp xúc với ai, cuộc sống của anh đơn giản, cũng có chút màu u ám, đôi lúc cũng có những cảm xúc tiêu cực bủa vây. Cũng coi như là anh có vấn đề tâm lí, nhưng khi Trình Lưu đến, cô đã chữa lành cho anh, kéo anh ra khỏi những đau khổ và ám ảnh trong quá khứ.
Thật ra lúc trước nhận nhầm Uông Hồng Dương xong đem anh làm bạn trai mình, hai người họ cũng chưa gọi là yêu đương đúng nghĩa, nói đúng ra thì là chưa có yêu đương gì hết.
Không biết sao, khí chất của người mà cô gặp trên du thuyền và cảm giác bị thu hút đó hoàn toàn biến mất khi đối diện với người bạn trai mới nhận này. Cô cũng không quá tha thiết với nó, lâu lâu chi tiền cho anh một ít, giữ mối quan hệ qua lại cực kỳ tréo ngoe. Vì sao không có cảm xúc, vì nhận nhầm chứ còn gì nữa.
Nửa năm sau sau khi Uông Hồng Dương than phiền về cô, ý thức về sự vô tâm của mình, trong lúc quay về nước, định bụng gặp anh ở sân bay, chở đi ăn, đi về nhà, hoàn toàn giữ hình tượng một người bạn gái( chả biết gọi bạn gái hay bạn trai mới đúng nữa) đúng nghĩa.
Sáu ngày sau đó, hai bên giữ gìn mối quan hệ, vệ sĩ- cậu chủ.
Sự thật rồi cũng có ngày được phanh phui, nhầm thì nhầm, người thích mình ở trước mặt, không theo đuổi lại hổ thẹn với chính mình.
Sau đó cô chuyển đến ở gần nhà của anh, hàng xóm, một sự bắt đầu mới mẻ và có nhiều yếu tố thúc đẩy, dù sao ở gần cũng có nhiều cái lợi.
Theo đuổi- theo đuổi và theo đuổi, nhất quyết không bỏ cuộc.
Đọc truyện thật sự dở khóc dở cười với tính cách của Trình Lưu, mạnh mẽ có, hề hước có, tính cách cũng có chút kỳ quái khác người, mạch não suy diễn cũng đi xa so với những gì người thường có thể nghĩ tới.
Cái tồn tại to lớn nhất ở Trình Lưu khiến cô không buồn khổ khi bị crush lơ đi chính là một tinh thần tràn đầy niềm tin và một sự huyễn hoặc tình huống thay đổi cục diện trở nên màu hồng và tràn đầy hi vọng.
Sự xuất hiện liên tục và dai dẳng của cô dần dàn xâm chiếm trái tim anh, khiến trái tim lạnh lùng u ám kia mở ra một cánh cửa, và ở nơi sâu thẳm nào đó, nhẹ nhàng mà đặt cô ở một vị trí không thay thế được.
Anh cũng biết anh là một người cố chấp với tình yêu, cũng có tính chiếm hữu cao, sự độc chiếm duy nhất và đặc biệt nhất, là người nặng tình, khó bỏ trong chuyện tình cảm, một khi sa vào, hoặc là người kia cùng anh chìm đắm, hoặc là chính anh, sẽ tự chôn vùi mình vào vực sâu và ở đó mãi mãi. Tình yêu của anh, cố chấp, anh biết, tinh thần của anh, cũng có phần tiêu cực, anh cũng biết.
Nhưng không ngờ, Trình Lưu không chỉ không để ý, còn mưu cầu nó, còn hạnh phúc đón nhận, an ủi và xoa dịu anh.
Khi yêu vào anh dịu dàng cực kỳ, nhỏ nhẹ mà ấm áp âm thầm nữa, cô đi công việc, cô có khó khăn, lúc nào anh cũng ủng hộ, cũng động viên. Chờ đợi cô về ăn cơm, cô mệt mỏi thì anh vòng tay qua ôm cô vào lòng.
“Cẩm nang cưa cẩm” là quyền ghi chép gối đầu nằm của cô, bao nhiêu cố gắng cuối cùng cũng được đền đáp. Mặc dù là nữ truy nhưng đọc không cảm thấy cô bị ngược, dù anh chưa ngỏ lời thôi chứ hành động với cô luôn dành một sự đặc biệt và đặc cách riêng mà chính anh cũng không phát hiện.
Cô cũng có những tổn thương trong quá khứ, từ từ rèn giũa nên một con người mạnh mẽ quyết đoán và lạnh lùng như này. Anh cũng dạy cô cách dịu dàng hơn với bản thân, yêu thương bản thân mình nhiều hơn. Cô cũng phần nào giúp anh hàn gắn tình cảm với ba mình, và giúp anh tin tưởng nhảy vào tình yêu.
Cô dường như là phá bỏ giới hạn của anh, cũng dạy anh cách yêu. Cô cực kỳ chủ động, cũng là cô dạy anh cách hôn một người. Hai người yêu nhau mà khiến chúng ta rung động thật sự. Trong đêm tối, anh nhẹ giọng dịu dàng hỏi “… Trình Lưu.” “Em… muốn anh không?”
Họ cưới nhau, xây dựng mái ấm, chỉ có hai người. cuối cùng, duyên phận xoay vòng rồi họ cũng về bên nhau, cho nhau một gia đình, là nhà, nhà nơi nảy mầm cho hạnh phúc sau này.
Văn phong rất dễ chịu, giọng văn Hồng Thứ Bắc mang chút hài hước, cũng có sự trải nghiệm trong cách viết, chắc tay và lôi cuốn. Tuyến tình cảm phát triển từ từ mà rất hợp lý. Các nhân vật trong truyện không ai khiến chúng ta ghét cả, hài hòa và dễ chịu. Truyện cực kỳ cực kỳ đáng đọc!