CÓ LẼ ĐỘI TRƯỞNG KIỀU ĐANG YÊU
Tác giả: Sâm Mộc Đảo Tự
Thể loại: Hiện đại, cảnh sát, chức nghiệp tinh anh, nam cường, nữ cường, ngọt ngào, Đội trưởng đội cảnh sát lạnh lùng vs Hoa khôi dễ thương của đội cảnh sát, HE
Độ dài: 40 chương
Tình trạng: Full
Lưu ý: Truyện KHÔNG KHÓA
________
Văn án:
Sự kết hợp giữa tính cách của nam nữ chính cực kỳ mang lại cảm giác “couple”, tương tác với nhau đầy sinh động và thú vị, tình yêu đẹp đẽ từ đối đầu đến tương thân tương ái.
Hoa khôi đội cảnh sát, tiểu muội tinh ranh đi theo đội trưởng “đánh quái tăng level”, cuối cùng rinh về nhà một anh Cao – Phú – Soái làm chồng!
Sốc nặng!!! Vào ngày đầu tiên gia nhập lực lượng cảnh sát, tân binh hoa khôi gà mờ Lâm Thanh xui xẻo thỉnh giáo được sự vô tình tàn nhẫn của núi băng ngàn năm không tan Kiều đội trưởng, nguyên nhân vậy mà lại là…
Do cô quá sức dễ thương? !
Để có thể chứng minh thực lực có thể đè chết người, Lâm Thanh đã tìm trăm phương ngàn kế, lập ra đủ mọi loại kế hoạch trên trời dưới đất để chà đạp Kiều Bá.
Kể từ đó, cuộc đối đầu điên cuồng giữa hai con người luôn tương trợ lẫn nhau bắt đầu khai mạc….
Muốn.
Cô muốn thử.
Muốn thử xem dùng thời gian cả đời này của cô có đủ để thay đổi người đàn ông thẳng thắn này không.
Muốn thử xem khi về già anh có còn khó tính như vậy không.
Muốn thử xem cần bao lâu để chúng ta sẵn sàng cố gắng vì nhau.
________
Lâm Thanh xuất thân trong một gia đình quân nhân, mặc dù là báu vật được nâng niu của cả nhà họ Lâm, nhưng gia tộc quân nhân không có thói nuông chiều, thế nên huấn luyện thể chất là điều không thể thiếu. Khi Lâm Thanh còn nhỏ, cô đã phải luyện tập cùng với các anh lớn trong sân, từ chạy nước rút 100 mét, xoạc chân, đấm đá đối phương, đến luyện lộn người móc thang, ôm tạ chạy việt dã hay nhắm bắn mục tiêu,…
Mà bản thân Lâm Thanh cũng không phải là nàng công chúa yểu điệu, hồi nhỏ cô toàn theo cậu bạn Hề Khải phá làng phá xóm, trèo tường, leo cây, đào tổ chim, ra nghĩa địa tìm trò mạo hiểm, tóm lại, tất cả những kỹ năng nghiêm túc mà cô học được hết thảy đều được tôi luyện từ mấy chuyện không mấy đứng đắn cho lắm.
Lâm Thanh mạnh mẽ vậy đấy, nhưng ông trời lại ban cho cô gương mặt nhỏ bé ngây thơ, yếu ớt vô cùng, khác hẳn với tính tình cô, theo lời của cậu bạn thân thì đây là một tổ hợp chả ra sao cả!
Bởi vậy khi Lâm Thanh đến báo danh ở đội cảnh sát, thì lại bị đội trưởng Kiều chế nhạo: “Coi nhẹ luật pháp của nhà nước, giả danh cảnh sát, lừa gạt người có thẩm quyền, có thể bị kết án tù có thời hạn không quá ba năm, giam giữ ngắn hạn, giám sát công cộng hoặc tước quyền chính trị.”
Cũng phải thôi, ai ngờ được một cô thục nữ mềm yếu lại báo danh cảnh sát chứ!
Kiều Bá vừa nhìn cô nhóc trước mặt này là thấy nhức đầu ngay, đúng kiểu người dựa vào quan hệ, tự cao tự đại, bốc đồng độc đoán mà anh ghét nhất! Thế là khúc mắc giữa họ ngày một lớn hơn.
Với ấn tượng không mấy tốt đẹp ban đầu, Kiều Bá đã chêm thêm một câu trước khi khóa huấn luyện bắt đầu: “Nếu hôm nay cô không qua được khoá huấn luyện này, tôi hy vọng cô hãy nộp đơn xin chuyển sang đội hậu cần.”
Xin lỗi chứ sức chịu đựng của con người cũng có giới thiệu, Lâm Thanh nào chịu cảnh áp bức thế này, cô chọn đấu 1-1 với đội trưởng Kiều luôn. Rõ ràng cô có vẻ ngoài hiền lành thuần khiết vô hại, nhưng khi chiến đấu, đáy mắt lại chất chứa một luồng khí tức chói lọi, đầy hoang dại, ngũ quan minh diễm, càn quấy cùng nguy hiểm.
Sau vài lần huấn luyện, Lâm Thanh bỗng biết được điểm yếu của đội trưởng Kiều, đường đường là đội trưởng đội cảnh sát, lại sợ nữ sắc cơ đấy. Có đợt cô chỉ trèo lên lưng rồi nhéo eo anh vài cái thôi mà anh đã phân tâm, giờ thì chỉ cần đứng gần thôi là anh đã đỏ mặt rồi!
Tóm lại là cô có thể lợi dụng khuyết điểm tình trường của anh để hành anh ra bã.
Và đúng là Lâm Thanh đã dày vò được Kiều Bá thật.
Kiều Bá đã sống trên đời 24 năm, lúc nào cũng vô cùng lý trí, từ một học viên ưu tú của học viện cảnh sát đến một cảnh sát viên ưu tú, lại đến bây giờ trở thành đội trưởng đội cảnh sát đầy thực lực, thế mà giờ anh lại đang tự vấn bản thân, liệu mình có khắt khe với Lâm Thanh quá không.
Hình như có một vật gì đó đang bất tri bất giác phát sinh biến hóa bên trong, mà cả đồng đội của anh cũng nhận thấy được. Có lần họ chỉ vô tình đi ngang qua thôi mà lại nhìn thấy đội trưởng vốn vô cùng kính nghiệp đang thẫn thờ trông ngóng thông báo tin nhắn tới của Lâm Thanh.
Chung đụng lâu ngày, cùng nhau phá vài vụ án, anh đã phần nào thay đổi cái nhìn về Lâm Thanh. Anh vốn muốn hòa giải với cô lắm, nhưng lại chẳng biết mở lời ra sao, may mà Lâm Thanh chủ động trước: “Đội Trưởng Kiều, sau này tôi ở lại tiếp tục hại anh nhiều một chút, xin chỉ giáo nhiều hơn.”
Dần dà anh cũng phát hiện ra thân thế của Lâm Thanh khi vô tình chạm mặt ông nội Lâm, lúc ấy cảm giác của anh lạ lắm, cứ như là đang về nhà ra mắt phụ huynh của bạn gái vậy! Quả nhiên là ở với cô nhóc này trong một thời gian dài khiến đầu óc của anh đã trở nên bất bình thường mà.
Kế hoạch ban đầu của anh là đuổi cô ra khỏi đội cơ mà. Nhưng bây giờ thì sao?
“Nếu mà em thắng rồi, anh phải để em theo đuổi anh, thế nào?”
…
“Dù gì thì rất nhanh thôi em cũng sẽ bắt đầu theo đuổi anh, vậy còn không phải là người của mình sao?”
…
“Em đang theo đuổi anh đó, anh có biết không?”
…
“Kiều Bá anh làm gì lại đi nhanh như vậy, có phải là anh đang suy nghĩ sẽ đồng ý để em theo đuổi anh đúng không?”
Lâm Thanh là người dễ dàng khiến cảm xúc của anh bị đảo lộn, khiến anh dễ mất bình tĩnh nhất. Chỉ là khi ấy anh vẫn chưa chấp nhận sự thật, cứ hay làm lơ cô, thế là bây giờ đã gặp quả báo rồi.
Đúng vậy, Lâm Thanh đã bơ anh gần nửa tháng rồi, cứ như cô không phải là người luôn miệng nói rằng muốn theo đuổi anh vậy.
Thôi thì biết làm sao bây giờ, Kiều Bá quyết định chủ động một lần:
“Anh cao 1,83 mét, dung mạo tuấn tú, tính tình tốt, còn có thể nấu ăn. Máy tính cũng có thể sửa chữa một chút, tính tình cũng không tệ. Thỉnh thoảng giúp ông nội trông Loan Loan, cũng không tính là rất yêu động vật. Anh biết em thích món sườn xào chua ngọt, khoai tây chiên nồi đất, tôm càng nhỏ sốt bơ tỏi cánh gà cola và canh sữa bắp, không thích bị người khác giáo huấn, ăn mềm không ăn cứng …”
“Có thể khiến anh hoàn toàn tuân mệnh nghe theo, chỉ có tổ quốc của anh–”
“Và người yêu của anh.”
Kiều Bá hỏi, cô có muốn thử không?
Có muốn thử bước chân vào cuộc sống đầy tẻ nhạt của anh, trở thành “mệnh lệnh” cao quý nhất của anh không.
Trước đây Kiều Bá không hề có suy nghĩ sẽ nghiêm túc trải qua dạng chuyện nữ nhi tình trường bởi cái nghề cảnh sát này có quá nhiều nguy hiểm và những điều bất ngờ không thể biết được.
Anh luôn xem nhẹ sự sống và cái chết, còn nói về chuyện tình cảm, nếu không quá để tâm thì sẽ không có hối tiếc.
Cứ vô lo vô nghĩ như vậy mà trải qua một kiếp người.
Nhưng điều anh không ngờ được là, từ khoảnh khắc cô lọt vào tầm mắt của anh, giữa trưa, ánh nắng như thiêu đốt vạn vật, có nhiều thứ dường như đã lặng lẽ thay đổi.
Hỉ nộ ái ố của anh bắt đầu thay đổi vì một người.
Kiều Bá bắt đầu có những kỳ vọng vào cuộc sống, cũng bắt đầu thay đổi, trở nên ngày càng ấm áp, giống như mọi con người bình thường khác.
Cuối cùng, một Kiều Bá lạnh lùng đã trở thành một người chồng yêu chiều Lâm Thanh và một người cha vô cùng thương con trai Kiều Ý Vũ.