Review Truyện Dư Niệm

Hiện Đại 2178 lượt xem
dư niệm

DƯ NIỆM
Tác giả: Cẩm Chanh
Thể loại: Hiện đại, thể thao, nam thần đội tuyển bóng bàn quốc gia siêu THÂM TÌNH x cô gái nhỏ fans hâm mộ đáng yêu, mạnh mẽ, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, có #NỘI_HÀM, chữa trị tâm lý, cảm động, HE
Độ dài: 50 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
Trong lòng Cố Tần ôm hai điều bí mật:
Một là giọng nói của cô gái nhiều năm trước ở quảng trường giúp anh vượt qua những tháng ngày vô vọng.
Hai là đôi mắt trong suốt lấp lánh của cô bé trên chuyến tàu năm đó khiến tâm trạng xao động của anh bình tĩnh lại.
Giọng nói và đôi mắt ấy là nơi trú ẩn bí mật của anh, cho dù anh biết, xác suất để có thể gặp lại một trong hai thứ này là vô cùng nhỏ. Thế nhưng, anh vẫn luôn ôm chấp niệm với mối tương tư ấy.
Có lẽ bởi chấp niệm của anh quá sâu, thế nên rốt cuộc có một ngày, Cố Tần cũng được gặp lại cô gái có đôi mắt anh hằng đêm nhung nhớ trên chuyến tàu năm xưa.
Hôm ấy, cô đeo khẩu trang, hình như nhiễm bệnh nên giọng nói hơi khàn, là fan hâm mộ đến sớm nhất để chờ được gặp anh. Chỉ một cái liếc nhìn, anh liền nhận ra đôi mắt khiến lòng anh lưu luyến. Thế nên, lần đầu tiên đội viên của đội tuyển bóng bàn quốc gia nhìn thấy “Đại Ma Vương” của bọn họ tặng đồ ăn sáng cho một fan nữ.
Ngày đó, fans hâm mộ đến quá đông, cô lại giống như rất bận, sau khi xin chữ ký của anh liền biến mất, ngay cả một tấm ảnh bọn họ cũng không kịp chụp chung. Cứ ngỡ lại giống như chuyến tàu năm trước đây, bọn họ gặp nhau rồi lại lạc mất nhau thật nhiều năm.
Nào ngờ, một lần nữa anh lại đụng phải cô trong bệnh viện, lại một lần giúp đỡ, lại một phút thoáng qua nhau.
Cho đến một ngày, đội viên trong đội nói với anh, bên cạnh nhà anh hình như có người mới chuyển đến, là hai mỹ nhân rất xinh đẹp. Cố Tần vốn cũng chẳng quan tâm, dù sao đối với anh, phụ nữ đẹp hay không cũng thế, chẳng có ai có thể xóa mờ chấp niệm trong lòng.
Thế rồi, cô hàng xóm mới đến lái xe va trúng xe anh. Rốt cuộc thì hôm ấy, anh đã có thể thấy rõ đôi mắt trong suốt chớp động trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.
“Về chuyện bồi thường xe của anh, anh có thể tìm tôi bất cứ lúc nào.”
“Không gấp.” Anh nói. “Về sau còn rất nhiều thời gian.”
Đúng là sẽ còn rất nhiều thời gian, bởi vì từ khi cô cất tiếng nói, Cố Tần dường như thấy được, hai bí mật trong lòng anh dần lồng vào thành một, cuối cùng biến thành cô gái trước mắt này.
Cô ấy nói, tên cô là Dư Niệm. Dư trong còn lại, Niệm trong tưởng niệm. Từ giây phút đó, anh liền biết, cô chính là tưởng niệm trong suốt quãng đời còn lại của mình.
Cố Tần sống đến gần ba mươi tuổi, cho dù chưa từng yêu đương, thế nhưng anh biết rõ thích một người là như thế nào, càng hiểu rõ tình cảm cần đến từ hai phía.
Anh đã thử thăm dò rất nhiều lần, mỗi lần tiến công đều thấy rất rõ ràng hai chữ “thích anh” viết đầy trong đôi mắt cô. Đối với một tuyển thủ thuộc phái hành động như vận động viên Cố, một khi đã xác định sẽ lập tức “chốt hạ” kết quả.
“Dư Niệm, tôi chưa từng nói chuyện yêu đương, cũng chưa từng thích người khác. Nhưng lần đầu tiên tôi nhìn thấy em, lại muốn nhìn em lần nữa.”
“Dư Niệm, lễ vật tôi muốn đưa cho em là chính mình, em có muốn không?”
Cô nói có phải chuyện của bọn họ tiến triển quá nhanh hay không? Cố Tần không hề cảm thấy nhanh, thậm chí còn cho rằng như vậy là quá chậm rồi. Thế nhưng cô gái của anh có vẻ còn băn khoăn, thế nên, anh cho cô thời gian, không phải để suy nghĩ trả lời anh, mà để Dư Niệm tiếp nhận. Bởi vì, dù Dư Niệm có đồng ý hay không, anh cũng sẽ dính lấy cô, đến khi cô gật đầu mới thôi.
Cố Tần thích Dư Niệm, biểu hiện rất rõ ràng, cho dù là kẻ mù cũng có thể nhận ra anh quan tâm cô như thế nào. Vì thế, bạn thân cô tìm anh nói cho anh biết, mẹ Dư Niệm mắc bệnh về tinh thần, tự sát trước mặt cô, thế nên, cô mẫn cảm lại yếu ớt, hy vọng anh đừng trêu đùa Dư Niệm.
Sao anh có thể trêu đùa cô, đối với anh mà nói, cô là cơn mưa tháng sáu mát lạnh, tưới mát thế giới của anh, cuốn đi bụi bặm mệt mỏi, biến trái tim khô cằn của anh sinh sôi trở lại.
Dư Niệm của anh nhạy cảm lại mềm yếu, thiện lương lại kiên định. Thế giới của cô đã từng có quá nhiều nỗi đau, phía sau cô chỉ có Cố Tần là chỗ dựa duy nhất. Kể từ giây phút chạm phải ánh mắt cô, anh đã quyết định, sẽ bảo vệ cô thật tốt, bất kể phải trả giá như thế nào.

“Trong các cậu, bất kỳ ai cũng có thể trở thành quán quân thế giới, trở thành niềm tự hào của Hoa Hạ. Thế nhưng, quán quân thế giới của Dư Niệm, kiêu ngạo của Dư Niệm, chỉ có thể là tôi… tôi không thể để cho cô ấy thất vọng, càng không muốn cô gái ấy chịu tổn thương.”
Cố Tần yêu Dư Niệm. Yên đến mức có thể hy sinh tất cả, chỉ cần Dư Niệm của anh có thể vui vẻ mà sống, anh không cho phép bất luận kẻ nào xé rách những vết sẹo của cô. Lúc trước không có anh, bóng đêm một mình cô gánh. Bây giờ, anh đã ở đây, vậy thì giông bão ngoài kia, hãy để anh gánh thay cô. Dư Niệm trong lòng anh, luôn là một cô gái vui vẻ, trong mắt tràn đầy ánh mặt trời.
Thế nhưng, chính Cố Tần lại không biết được, bản thân đã đánh giá chưa đúng về tình cảm mà Dư Niệm dành cho anh. Bởi vì, Hạ Lam từng nói, ánh mắt anh nhìn cô giống như đang nhìn cả thế giới. Chỉ cần có vậy, cô cũng có thể vì anh làm bất cứ điều gì, xé toạc vết thương cũ cũng được, đối diện với bóng tối cũng không sao.
Anh tình nguyện vì cô hủy đi tiền đồ, giấu diếm tất cả. Cô cũng có thể vì anh, mở ra sinh đồ trong tử lộ. Bởi vì, điều cô muốn là làm anh trở thành niềm kiêu ngạo, không chỉ của cô mà còn của tất cả mọi người.
Ngày 08 tháng 05, thế vận hội Olympic bốn năm một lần cử hành ở Rio de Janeiro. Cố Tần đứng trên bục nhận giải, khoác quốc kỳ đỏ thẫm, trở thành quán quân thế giới môn bóng bàn, cũng chính là vinh quang lớn nhất trong cuộc đời vận động viên.
Thế nhưng, đối với Cố Tần, vinh quang lớn nhất trong cuộc đời anh, chính là giây phút cô gái nhỏ của anh gật đầu, đồng ý trở thành “Dư Niệm” duy nhất suốt quãng đời còn lại của anh.
Chẳng sợ phía trước gian nan, từ nay về sau cô sẽ không còn sợ hãi, bởi vì kiêu ngạo của cô, vinh quang của cô, Cố Tần của cô luôn ở đây, chống trời đạp đất ôm cô trong lòng.
***
Thực ra lúc đọc mấy chương đầu tớ kiểu “Ừm…”, cảm thấy nội dung hơi cũ, vẫn là mối tình giữa fan hâm mộ cùng với tuyển thủ quốc gia, vẫn là uống nhầm ánh mắt, cơn say cả đời, vẫn là nam thần lạnh lùng kiêu ngạo với tiểu tiên nữ ngọt ngào. Thế nhưng, càng đọc về sau tớ càng cảm thấy bị cuốn hút, thật sự là “bình cũ mà rượu mới”, càng uống càng say.
Cố Tần vỏ ngoài là nam thần lạnh lùng, kỳ thực so với lưu manh càng lưu manh, là kẻ tứ chi phát triển, đầu óc cũng phức tạp. Anh là người bên ngoài thoạt nhìn cứng rắn, thô lỗ, thế nhưng nội tâm lại mềm mại, đối với người yêu là nuông chiều vô điều kiện, đặt ở đầu trái tim để sủng ái.
Dư Niệm người cũng như tên, mềm mại yêu kiều, không chỉ ngực lớn chân dài, giọng nói lại hay, mà mọi cảm xúc cũng đều được viết trong đôi mắt. Thế nhưng, tuổi thơ cô lại chịu nhiều tổn thương từ người mẹ mắc bệnh tâm thần khiến nội tâm cô cứng cỏi, bướng bỉnh lại cực kỳ mẫn cảm, yếu ớt.
Bọn họ, một cứng một mềm, một kiên định một kiên trì, vừa khéo hợp lại một đôi, trở thành sợi tơ lưu luyến trong lòng tớ. Hành văn của tác giả lưu loát, gọn gàng, không có nhiều chi tiết dư thừa, lại vừa đủ để người đọc cảm nhận được cuộc sống sinh động, phong phú, nhiều màu sắc.
Vì vậy, nếu bạn thích một câu chuyện thiên về thể thao lại ngọt, sủng, có nội hàm thì đây chính là lúc bạn xách mông lên và nhảy xuống hố. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ và hẹn gặp lại!

Bài viết liên quan