review truyện giang nguyên
review truyện giang nguyên

GIANG NGUYÊN

Tác giả: Nhất Chích Tây Phi Nhạn
Tag: Hiện đại, thanh xuân, nhẹ nhàng, yêu sâu sắc, nữ truy, đại tiểu thư kiêu kỳ – ngôi sao học thuật trong lĩnh vực sinh học, HE
Độ dài: 45 chương
Tình trạng: Full
Lưu ý: Không khóa
________
Văn án:
Sau rất nhiều nỗ lực, hết năm nhất đại học Phùng Sướng mới theo đuổi được Giang Nguyên.
Cô thừa nhận mình rất si tình, nhưng đáp lại chỉ nhận được sự mỉa mai của Giang Nguyên.
Nhân vật chính: Phùng Sướng, Giang Nguyên
Một câu tóm tắt: Trêu chọc anh yêu em tựa như cuồng phong gió dữ
________
Giang Nguyên là con nhà người ta chính hiệu, từ nhỏ đã được dạy dỗ nghiêm khắc, không chỉ luyện thư pháp cùng ông ngoại, còn phải đi Chính bộ theo bố, thậm chí mẹ anh cũng quản lý từng hành vi cử chỉ trong quá trình trưởng thành của anh. Điều này tạo ra một Giang Nguyên vừa lịch sự vừa ga lăng, cộng thêm ưu thế về ngũ quan sắc bén và anh tuấn của mình, anh chưa bao giờ thiếu người theo đuổi.
Chỉ có điều với sự lạnh nhạt của anh, dường như tình cảm nhất thời của các cô gái kia đều mất dần.
Nhưng năm đó, một ngoại lệ đã xuất hiện. Vì một lần vô tình “giao đấu” với nhau, vì lần đầu tiên đấu thua, Phùng Sướng đã để ý Giang Nguyên.
Có thể nói rằng, nếu có cuộc thi về độ kiên trì thì Phùng Sướng chắc chắn về nhất. Sự kiên trì của Phùng Sướng không phải ngẫu nhiên, cô đã xác nhận cảm xúc của mình trước khi bắt tay vào theo đuổi anh cả rồi.
Phùng Sướng có rất nhiều cách tiếp cận với Giang Nguyên, sự đa dạng trong cách theo đuổi của cô khiến anh trở tay chẳng kịp, có khi thì gián tiếp tăng sự tồn tại, có khi trực tiếp nói với anh thế này: “Giang Nguyên, em thích anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Anh không nhận ra hay sao?”
Giang Nguyên cứ thắc mắc mãi, tại sao mà mỗi ngày Phùng Sướng đều nghĩ ra được những câu từ mới mẻ và đa dạng như thế được cơ chứ. Nhưng như thế thì sao?! Anh không thích cô. Làm sao mà anh có thể thích một người như thế được.
review truyện giang nguyên
 
Giang Nguyên cho rằng mình cũng là thờ ơ, chỉ đến khi tai anh bất giác đỏ lên trước những lời chọc ghẹo của Phùng Sướng thì anh biết, mình rung rinh rồi. Thế nhưng vì đang là cuối cấp 3 mà, mọi tình cảm đều phải nhường chỗ cho kỳ thi Đại học, mối quan hệ của họ vẫn chẳng có tiến triển gì cho tới giữa tháng Mười.
Giang Nguyên và Phùng Sướng gặp lại tại Nhạn đại. Trong ấn tượng của Giang Nguyên, Phùng Sướng chỉ là một tiểu thư nhà giàu ham chơi học hành chẳng đâu vào đâu, vì sao lại xuất hiện ở Nhạn đại?! Hóa ra Phùng Sướng đã trở thành tân sinh viên chuyên ngành tài chính của trường.
Bạn nghĩ Phùng Sướng ngừng theo đuổi Giang Nguyên rồi sao?! Thế thì bạn lầm to. Bởi vì ấn tượng ban đầu kia chẳng mấy đẹp đẽ nên cô muốn làm quen lại trên giảng đường đại học đấy!
Sự thật chứng minh, dẫu đã một thời gian trôi qua nhưng sự xuất hiện của Phùng Sướng vẫn ảnh hưởng đến Giang Nguyên, khiến anh chẳng thể nào tập trung học nổi.
Giờ đây, Giang Nguyên âu sầu nhận ra mỗi lần xuất hiện của cô đều khắc sâu trong lòng anh. Phải thừa nhận rằng, Phùng Sướng là người phiền phức nhất trong tất cả những người anh gặp. Nhưng anh lại chưa từng có cảm giác gánh nặng như vậy khi đối mặt với cô.
Vốn đang có ấn tượng tốt rồi, ấy vậy mà anh lại nghe được trò đùa của Phùng Sướng với một người bạn, bảo rằng khi nào có được anh, chơi chán rồi cô sẽ đá anh. Nghe có tức không?! Thế là đầu óc anh nóng lên, chẳng suy nghĩ được gì nữa, cùng với lời xin lỗi của Phùng Sướng, anh đã đáp trả một cách bất ngờ:
“Em xin lỗi, nhưng mà đó không phải lời nói thật lòng của em. Giang Nguyên, hay là chúng ta đổi nhau đi, anh nói lại câu đó với em, được không? Không, hay là anh làm bạn trai em, hai ba ngày sau thì đá em, có được không? Như vậy đủ để anh nguôi giận không?”
“Được. Là như cậu nói đó. Đến lúc đó bị đá thì đừng có không chịu thừa nhận.”
Và cứ thế, một lời đùa, một lời khiêu khích đã tạo nên mối tình của hai người. Lúc đó Giang Nguyên chỉ nghĩ, nếu như một đoạn tình yêu ngắn ngủi có thể giải quyết hoàn toàn vị khách không mời phiền phức Phùng Sướng này, có thể hoàn toàn bình ổn nỗi lòng bị nhiễu loạn trong khoảng thời gian này của anh thì anh có thể thử.
Nhưng ai ngờ chữ “ngắn ngủi” này lại dài như thế. Nhờ có Phùng Sướng, Giang Nguyên đã trải qua rất nhiều trải nghiệm đầu tiên trong đời. Lần đầu tiên anh biết thì ra cảm xúc xa lạ nào đó sẽ khiến cho người ta dày vò như thế, sẽ đẩy con người ta làm ra một vài hành động kích động mà sau khi bình tĩnh lại hoàn toàn không thể lý giải nổi.
Giang Nguyên thay đổi hoàn toàn bởi vì Phùng Sướng, Giang Nguyên của mấy tuần trước vẫn là một thanh niên nghiêm túc cấm dục và khắc chế thì giờ đây anh không khách sáo đối với cô chút nào. Phùng Sướng cũng thay đổi, những lúc tâm tình của cô không tốt, lúc mệt mỏi, cô luôn tìm đến Giang Nguyên như tìm đến một nơi bình yên vậy.
Cuộc tình này vô cùng đẹp đẽ, điều duy nhất không như ý chính là sinh hoạt của Giang Nguyên đều đặn, dù có bận đến mấy thì vẫn theo quy luật, Phùng Sướng thì khác, cô thường xuyên bị Phùng Nhất Đường đưa đi khắp nơi trên thế giới, nên hai người họ rất hiếm khi được gặp nhau, thậm chí giờ còn có sự xuất hiện của vị “anh trai” thân thiết từ nhỏ của cô nữa.
Trước kia anh chưa bao giờ quan tâm đến đào hoa của Phùng Sướng, nhưng hiện tại anh và Phùng Sướng đang ở xa nhau, người được gọi là anh trai kia lại ở bên cạnh cô danh không chính ngôn không thuận, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, trở nên vô cùng chướng mắt.
Những lúc như thế, Giang Nguyên thường đánh dấu chủ quyền: “Anh sẽ không cho em cơ hội vượt tường đâu, bạn – gái ạ.”
Và nếu hỏi Phùng Sướng có muốn xa anh thường xuyên như thế không, thì câu trả lời sẽ là không, bởi vì: “Chẳng vui chút nào. Giang Nguyên ơi, đến khi nào ai ta mới ở có thể bên nhau mãi mãi vậy.”
Câu hỏi này bỗng mở ra một tương lai xa hơn trong đầu Giang Nguyên, lần đầu tiên trong đời, anh nghĩ đến chuyện kết hôn: “Kết hôn là được rồi, dù có tách ra thì cũng đều là một nhà.”
Quả là một giấc mộng mỹ miều thời trẻ, nhưng cuộc đời làm gì dễ dàng như thế, nhất là với những người trong giới hào môn.
Vẫn nhớ trước khi đi Phùng Sướng có nhắn lại “trở về nói cụ thể sau”, mà thứ Giang Nguyện đợi được lại chẳng phải một cuộc hội ngộ, mà là sự chia ly:
“Chúng ta chia tay đi.”
Tình hình khi ấy khá phức tạp, kế sách tạm thời đính hôn của cô với Lý Đại Tranh rõ ràng là không phải ba năm mấy tháng là có thể hạ màn, không thể gặp mặt bạn trai cùng với việc ngày đêm đồng hành ở bên vị hôn phu. Tốt nhất là nên dừng lại.
Cô không muốn tra tấn anh bằng mớ bòng bong này, nếu đã làm cô phải làm triệt để, triệt để đến mức Giang Nguyên không bao giờ nguyện tốn một phút một giây để nhớ tới cô nữa.
“Không có lý do gì cả. Giang Nguyên, anh chưa từng chia tay bao giờ cho nên chắc không biết, giữa nam với nữ vốn chính là như vậy. Ở bên nhau không cần lý do, chia tay cũng tương tự đều không cần.”
Giang Nguyên đúng là chưa từng chia tay, không có kinh nghiệm, cho nên không biết. Nhưng mà anh có ý thức, những ngọt ngào ở Lĩnh Khê, từng hình ảnh vẫn sống động như mới xảy ra ngày hôm qua, thế mà bỗng nhiên không có một lý do gì cả, gọi một cú điện thoại thông báo chia tay là chia tay.
Chia tay thì chia tay, có gì ghê gớm đâu, dù sao lúc trước cũng không phải là anh chết sống muốn ở bên nhau. Nhưng mà nghĩ thì nghĩ vậy, những lời nói cay độc tàn nhẫn anh vẫn không làm sao mà thốt nổi nên lời, anh nhẹ nhàng bảo: “Anh chưa từng coi đây là trò đùa.”
Mùa thu năm đó họ chia tay, Giang Nguyên không hề cam lòng. Rồi bạn thân của Phùng Sướng gặp anh, bảo là cô chỉ đang diễn kịch thôi. Khi ấy anh lại bắt đầu tưởng tượng đi tưởng tượng lại sau khi Phùng Sướng kết thúc vở kịch hào môn vô lý vô nghĩa kia xong, anh sẽ trừng phạt cô về việc nói không lựa lời như thế nào. Song mọi tưởng tượng đều không xảy ra.
Bẵng đi 5 năm sau, cả hai lại nhìn nhau ở khoảng cách gần như vậy,
Bây giờ Phùng Sướng đã trở thành nhà đầu tư cho dự án của Giang Nguyên, rồi lịch sử lặp lại, cô tiếp tục theo đuổi anh:
“Em rất nhớ anh.”
“Phùng Sướng, rốt cuộc em muốn làm gì? Năm năm trước người muốn chia tay là em, nói không dây dưa cũng là em, giờ em lại muốn làm gì?”
“Anh cứ coi như 5 năm này là ấn nút tạm dừng, giờ lại bắt đầu lại lần nữa, không thể được hay sao?”
“Mấy câu “thích anh”, “nhớ anh” này em đã thốt ra trăm ngàn lần rồi, có bao nhiêu là thật lòng? Em theo đuổi anh chẳng phải là bởi lòng hiếu thắng của em hay sao? Hiện tại lại tới nữa, sao vậy, 5 năm qua đi, cảm giác mới mẻ lại trở về rồi, em dễ chán ngấy như thế, lần này dự tính bao lâu đây?”
Thật ra Phùng Sướng từng thử không cần Giang Nguyên rồi, nhưng cô không làm được.
Giang Nguyên lại không còn là Giang Nguyên như xưa nữa. Anh biết tính cách Phùng Sướng không biết chừng mực, biết lời nói trong miệng người này lúc thật lúc giả, biết cô chỉ có một phần tình yêu nhưng mà lại có thể làm ra dáng vẻ như yêu người ta rất sâu đậm. Anh không thể để mình tiếp tục mắc mưu. Dẫu cho nếu như nhất định phải bị rơi vào đầm lầy, anh cũng muốn kéo cô theo cùng.
Khi nào quay lại với nhau, quay lại với nhau như thế nào, lần này sẽ do anh quyết định.
Chắc chắn rằng con đường theo đuổi lại anh bạn trai này sẽ chông gai hơn trước rất nhiều, vậy Phùng Sướng có đủ kiên trì không? Bố cô có chấp nhận Giang Nguyên không? Sóng gió hào môn năm xưa như thế nào? Đây sẽ là những câu hỏi thú vị đợi mấy bà tìm ra đó!
Lời review-er: Nếu nói về nội dung thì bộ này không hề mới lạ, nhưng ăn điểm ở cách dẫn dắt của tác giả nên khiến motif quen thuộc trở nên hấp dẫn hơn. Giang Nguyên khi va phải tình yêu thì ảnh soft với lo cho Phùng Sướng dữ lắm, thêm nu9 cũng táo bạo nên tụi mình sẽ hưởng được ít “thịt vụn” hiếm có trong thanh thủy văn luôn đó hihi.

By admin