Review Truyện Gửi Thanh Xuân

Hiện Đại 2362 lượt xem
anh có thích nước mỹ không

GỬI THANH XUÂN

Tên gốc: Anh có thích nước Mỹ không?
Tác giả: Tân Di Ổ
Thể loại: Hiện đại thực tế, thanh xuân đến trưởng thành, ngược tâm, nữ truy, thanh mai trúc mã, gương vỡ lại lành, HE/SE tùy cảm nhận.
Độ dài: 24 chương.
Tình trạng: Đã xuất bản – chuyển thể thành phim với hai phiên bản điện ảnh và truyền hình.

Link đọc https://truyen247z.net/anh-co-thich-nuoc-my-khong

Trịnh Vi có một anh bạn trúc mã hơn cô 5 tuổi, từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, tên là Lâm Tĩnh.

Lâm Tĩnh và Trịnh Vi thân thiết đến mức, anh là người đàn ông mà cô muốn lấy làm chồng. Trịnh Vi thích Lâm Tĩnh, vì anh học đại học ở thành phố khác mà cô cố gắng thi đỗ một trường đại học điểm cao chỉ để được học cùng một thành phố với anh.

Trịnh Vi sang thành phố Nam, bắt đầu cuộc sống đại học. Cô làm quen với môi trường mới, quen biết với nhiều người bạn mới. Nhưng kỳ lạ là cô đã đến đây được nhiều ngày nhưng Lâm Tĩnh lại không đến tìm cô. Khi Trịnh Vi gọi đến ký túc xá của anh thì chỉ nhận được tin Lâm Tĩnh không có trong phòng ký túc.

Một thời gian sau, Trịnh Vi không thể chờ thêm được nữa, cô đành đến Đại học Luật để tìm Lâm Tĩnh. Nhưng thứ mà cô nhận được là lời thông báo anh đã đi du học đến Los Angeles và quyển sách kỷ niệm của cả hai mà Lâm Tĩnh để quên trên đầu giường.

Trịnh Vi dường như bị sốc trước sự biến mất không lời từ biệt của Lâm Tĩnh. Lâm Tĩnh đi du học mà không lời dặn trước, đồng nghĩa với việc anh đã rũ bỏ đi kỷ niệm và tình cảm giữa hai người. Thậm chí quyển sách kỷ vật giữa anh và cô Lâm Tĩnh cũng bỏ lại, vậy thì tình yêu của cô anh cũng có xem là gì.

Lý do Lâm Tĩnh ra đi, là bởi vì mẹ của Trịnh Vi có quan hệ với bố Lâm Tĩnh. Trịnh Vi là cô gái hồn nhiên hoạt bát không để tâm điều gì, nhưng làm sao Lâm Tĩnh chững chạc trưởng thành lại không nhận ra. Mối quan hệ của người lớn hai gia đình phức tạp, Lâm Tĩnh và Trịnh Vi sao có thể ở bên nhau. Vì vậy Lâm Tĩnh đã chọn cách rời đi du học đến Mỹ, bỏ lại sau lưng tất cả, bỏ cả Trịnh Vi.

Không có nỗi đau nào là không thể vượt qua, huống hồ Trịnh Vi là cô gái mạnh mẽ kiên cường. Vết thương trong tim hồi phục rất nhanh, Trịnh Vi quên đi mất mát mà tận hưởng quãng thanh xuân tươi đẹp nơi vườn trường.

Sang năm hai đại học, Trịnh Vi gặp Trần Hiếu Chính.

Trần Hiếu Chính là một sinh viên ưu tú trong Học viện Kiến trúc. Cậu và Trịnh Vi vốn gặp gỡ nhau trong hoàn cảnh chẳng mấy tốt đẹp. Trần Hiếu Chính và Trịnh Vi là oan gia ngõ hẹp, gặp nhau chỉ có đấu khẩu không ngừng.

Trần Hiếu Chính lại là một học bá chính hiệu, cả ngày chỉ quanh quẩn ở giảng đường và thư viện. Tính tình cậu vô cùng trầm lặng, bạn bè thân thiết cũng không có mấy ai. Trịnh Vi đã xông vào cuộc sống của cậu, cố chấp gây chuyện với cậu, cứ thế dây dưa không dứt.

Mối quan hệ của Trịnh Vi với Trần Hiếu Chính vô cùng gay gắt. Nhưng dần dần Trịnh Vi lại cảm thấy Trần Hiếu Chính đã có sức ảnh hưởng quá lớn đối với cuộc sống của cô. Cô nhận ra bản thân mình có tình cảm với cậu chẳng biết từ bao giờ. Trịnh Vi bắt đầu công khai theo đuổi Trần Hiếu Chính, chuyện lạ đời lập tức làm chấn động cả Học viện.

Trần Hiếu Chính không có tình cảm gì với Trịnh Vi, thậm chí là có ác cảm với cô, thấy cô vô cùng phiền phức. Nhưng khi đối mặt với sự theo đuổi kiên trì và quyết liệt của cô, dần dần anh cũng xiêu lòng. Trịnh Vi và Trần Hiếu Chính chính thức xác định mối quan hệ, cùng nhau trải qua những ngày tháng yêu đương ngọt ngào.

Mình luôn có cảm giác tính cách giữa Trịnh Vi và Trần Hiếu Chính không hợp nhau. Trịnh Vi là cô gái hồn nhiên, lạc quan, sống vô ưu vô lo. Trong khi đó Trần Hiếu Chính lại là một chàng trai trầm lặng, cẩn trọng và hơi “già cỗi”. Cả hai người đối lập nhau về tính cách, khi yêu nhau vẫn thường xuyên cãi nhau, nhưng tình yêu mà mỗi người dành cho đối phương thì lại rất mãnh liệt.

Nếu Lâm Tĩnh là tuổi thơ và là tình đầu của Trịnh Vi, thì Lâm Hiếu Chính là thanh xuân của cô. Nhưng tình yêu thời thanh xuân có bao giờ trọn vẹn cho đến lúc trưởng thành.

Trần Hiếu Chính từ khi vào đại học đã muốn đi du học. Cuộc sống khó khăn trong quá khứ không cho phép cậu không lựa chọn một hướng đi an toàn. Cậu phải đi du học, để có tiền đồ rộng mở, để bảo đảm cho tương lai của mình. Nhưng bởi vì sự xuất hiện của Trịnh Vi, cô đã đảo lộn hết tất cả, đảo lộn cả cuộc sống của cậu. Bởi vì cô, Trần Hiếu Chính dự định từ bỏ ước mơ đi du học của mình, cho dù tương lai có thế nào, chỉ cần cả hai cùng nhau cố gắng ắt có thể vượt qua.

Nhưng Trần Hiếu Chính lại yêu Trịnh Vi vào thời điểm chẳng có gì trong tay. Trịnh Vi là một cô gái chưa trải qua gian khổ, là cô gái có nụ cười đơn thuần. Làm sao cậu có thể để cô chịu khổ cùng mình, làm sao khi mà cậu lại chẳng thể đủ sức để bảo vệ nụ cười tinh khiết ấy. Cậu không thể cùng cô xây dựng một túp lều tranh hai quả tim vàng, cộng thêm việc mẹ của Trần Hiếu Chính không cho phép con trai mình vì tình yêu mà đánh cược tương lai.

Vì vậy, Trần Hiếu Chính lựa chọn đi du học đến nước Mỹ xinh đẹp, kết thúc tình cảm giữa mình và Trịnh Vi.

Sau này, mỗi lần gặp gỡ đối tượng xem mắt, Trịnh Vi đều hỏi đối phương một câu: “Anh có thích nước Mỹ không?”, bởi vì đất nước xinh đẹp kia đã cướp đi hai người con trai mà cô yêu nhất.

Để rồi bảy năm sau, khi Trịnh Vi đã là một người trưởng thành, cô gặp lại hai người con trai mà mình từng yêu sâu đậm. Một là Lâm Tĩnh từng cùng cô lớn lên, từng là người mà cô muốn kết hôn, hai là Trần Hiếu Chính, là giấc mộng thanh xuân đã kết thúc trong nước mắt. Vậy thì người cuối cùng có thể cùng cô trải qua nửa đời còn lại, sẽ là ai đây?

Hãy cùng đọc truyện để biết được kết cục của câu chuyện nhé.

Đây có vẻ là một bộ ngôn tình huyền thoại mà ít nhiều gì bạn cũng đã từng nghe nói đến. Truyện không chỉ nói về tình yêu mà còn khắc họa cả tuổi trẻ của cô nàng Trịnh Vi hoạt bát, có tình bạn gắn bó nơi ký túc xá thân thương, có những ngày học nơi giảng đường trải đầy nắng sớm, có lý tưởng hoài bão của những sinh viên mang trong mình trái tim nhiệt huyết.

Đây là một câu chuyện rất đáng đọc, hãy cùng mình trải nghiệm nhé.

Bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *