Review Truyện Kiểu Thê

Cổ Đại 1466 lượt xem
kiểu thê
KIỂU THÊ
Tác giả: Tiếu Giai Nhân
Thể loại: Cổ đại, trùng sinh, xuyên tiền kiếp, có H, HE
Tình trạng: Convert
Review bởi: Violette
Chỉnh ảnh: Mmoc
? Tôi lần đầu tiên biết đến Tiếu Giai Nhân khi tình cờ thấy cái tên truyện “9 giấc mộng xuân của nữ hái hoa tặc” nghe là lạ, liếc tên tác giả: Tiếu Giai Nhân – người đẹp cười, đã biết là bút danh, không phải tên thật. Lướt thử văn án, đại thúc và Loli, ặc, bỏ qua thôi. Nhưng rồi nghĩ thế nào, lại thử tìm google review, có rất nhiều review nhận xét rằng bạn sẽ không mất thời gian khi đọc truyện này. Vậy là tôi đã biết tên tác giả trong hoàn cảnh như thế. Đọc truyện của Tiếu Giai Nhân, cũng như đa phần nhiều truyện khác đã edit, hay nhưng nhiều sắc cực kỳ, tự thấy tác giả rất có tâm cơ, sao tác giả toàn viết thể loại H+ vậy nhỉ?!
Mọi thứ cũng cần cơ duyên, sau một thời gian chán các truyện của những tác giả khác, tình cờ tìm thấy “Kiều Thê”. Ô, tác giả quen thuộc nè, nhảy hố thôi.
? Văn án nói nàng tên Trần Kiều, nhưng do nhân duyên nên nàng phải quay lại 7 kiếp nàng đã từng sống mới có thể sống tiếp được kiếp này. Cuộc sống không như mơ, nàng lần lượt làm nông dân, cô tiểu thư mồ côi, hoặc bà mẹ kế ác độc…nhưng trải qua mỗi kiếp đều là ám ảnh với riêng nàng cũng như từng độc giả.
? Mỗi một kiếp, nàng đều cố gắng hoàn thành nhiệm vụ mà số phận giao cho mình. Trải qua rồi, có đau thương, có hỉ nộ, ái ố…nhưng sâu thẳm trong lòng, nàng biết tình cảm sâu sắc trong từng kiếp không hề là giả, đã qua đi chẳng đặng quay lại, đành mang ký ức đó tiến vào kiếp sau, mỗi một hồi ức đều ghim vào đáy tim.
? 7 kiếp, nói dài thì dài, nói ngắn là ngắn. Đọc xong, chợt ngẫm và thừa nhận câu nói của Trần Kiều là đúng: thành sự tại nhân. Mọi sự đều do con người tạo ra, mọi việc tưởng chừng như không liên quan đều do có căn, có quả. Các cụ ta có câu: “hành sự tại nhân, thành sự tại thiên”, ý nói mọi sự đều do trời, nhưng khi đọc “Kiều Thê” bạn đọc sẽ không cảm thấy hẳn là như thế, mọi sự vẫn còn cơ hội cố gắng, cơ hội xoay vần…Chỉ cần nhân có tâm, có đức, bình tĩnh, không ôm đồm, vạn sự tự khắc thông, nước chảy đến đâu ắt có cầu đến đó.
Tôi thầm nhớ lại câu của cụ Nguyễn Du, “Bắt phong trần phải phong trần. Cho thanh cao mới được phần thanh cao”, phải chăng do tình cờ mà tác giả chọn tên “Kiều”. Kiều, tên của 2 nàng tỏa nhị kiều, Đại Kiều và Tiểu Kiều của vùng sông nước Giang Đông, đều là người đẹp nức tiếng trong “Tam Quốc Diễn Nghĩa” của La Quán Trung. Dân gian đồn rằng, còn vì sự mê đắm sắc đẹp Tiểu Kiều nên Tào Tháo tấn công vùng đất của Tôn Quyền. Sắc đẹp, mỹ nữ hoàn toàn có thể gây nên sóng gió lịch sử. Theo từ điển Thiều Chửu, trong Kinh Thi, tên Kiều đại diện cho cái đẹp cao thượng, sáng láng. Trong từ điển hiện đại, chữ Kiều gồm 9 nét, có ý người con gái quý, mềm mại, nũng nịu đáng yêu. Có lẽ vì những ý này, hẳn tác giả Tiếu Giai Nhân không phải vô tình khi chọn cho nhân vật của mình tên là Trần Kiều, con gái phủ Hộ quốc tướng quân.
? Mọi sự cũng như trí thông minh của Trần Kiều toan tính, có kiếp trôi qua thuận lợi, có kiếp khi nhận ra tình cảnh bi đát của mình, thật có cảm giác sống không bằng chết. Nhân vật của Tiếu Giai Nhân, hầu như nhân vật nào cũng biết co, biết duỗi, và Trần Kiều cũng không ngoại lệ. Thông minh, hiếu thắng vừa phải, ôm đồm vừa phải. Quan trọng nhất, Trần Kiều có đức tính nhẫn nhịn chờ thời, tính cách của người quân tử, biết ẩn nhẫn chịu đựng để một ngày kia tỏa sáng. Tính cách ấy đã giúp nàng giống như đóa sen, vươn lên từ bùn tanh, đua nở trong vườn lúc sớm mai.
? Trải qua 7 kiếp, ấn tượng nhất với người viết review bài này là kiếp thứ 5. Đau khổ nếm chịu, lặng lẽ tổn thương, ẩn nhẫn trong 2 năm vì một ngày cứu bản thân và cả đại phủ nhà mình thoát khỏi họa sát thân. Chương đó có tên “Lang tâm như sắt”, lúc đọc tiêu đề chương đã cảm giác u ám, buồn buồn. Người viết bài review dễ cảm động, từng khóc khi xem phim “Đông Cung”, khóc khi đọc và xem phim “Tam sinh tam thế thập lý đào hoa”, còn hồi xem “Tru Tiên” không khóc tý nào, không hiểu sao. Nhưng đọc chương này, bất giác đau lòng thay Trần Kiều, nàng nhìn thấy hắn đứng dưới tàng cây, …“một thân màu sáng quan bào đứng dưới tàng cây hòe, cách khá xa, Trần Kiều thấy không rõ ánh mắt của hắn, nhưng nàng biết, Lý Mục có thể trông thấy nàng bị Trần Đình Chương lấn. Nhục”. “ Là nàng chọn lầm người”. “Nhưng cái gì hắn cũng không làm, là sợ đắc tội con trai Trần quốc cữu, hay vẫn là, trong lòng cơ bản không có nàng?” …Sau đó, nàng mang thù trong lòng, có thù tất báo. Tính cách của Trần Kiều quyết liệt như thế, nàng âm thầm tìm cách đẩy hắn-Lý Mục, vào chỗ chết không màng tình cảm phu thê, bởi lẽ, đã từng có đâu mà để tâm. Hơn nữa, mạng sống của hơn trăm con người trong phủ, và của cả nàng nữa, phụ thuộc vào hành động của nàng…
Đọc “Kiều Thê”, nếu như bạn chưa từng biết Tiếu Giai Nhân qua những truyện khác, người đọc sẽ phải nhanh chóng cảm nhận rằng tâm tư tác giả tinh tế, tỉ mỉ dù mạch truyện hơi nhanh, bất tri bất giác đã xuyên qua từng kiếp.
? Nói 7 kiếp, thà rằng nói 8 kiếp, là kiếp hiện tại, quay trở về thực tế sau 7 lần mộng, A Kiều có cảm giác hẫng hụt, người đọc chắc phần nhiều cũng có cảm giác hơi qua nhanh. Nhưng xét cho cùng, cũng phải. 7 kiếp, nàng, Trần Kiều gặp 7 người, nhưng thật ra chỉ là một. Mọi khúc mắc, tính tình, sự thỏa hiệp đã sớm giải quyết ở kiếp trước, kiếp này tuy nói là “hoa” nở từ “nụ”, nhưng nào biết nhân tâm nhiều khi thích “nụ”, “lá” hơn hoa, dù cho bức tranh cây phải có đầy đủ hoa, nụ, lá mới được coi là đẹp.
? Đọc xong truyện, không có cảm giác lưu luyến nhiều lắm. Nhưng những điều “Kiều Thê” đọng lại thì hơi có ý như vân, một mảng mây mênh mang, mênh mang. Kiếp này, kiếp sau. Có cũng được, không có cũng được, chỉ biết cố gắng trọn kiếp này, nếu có tiền duyên, hậu duyên thật, có lẽ cũng là một điều tốt. Không ai biết trước được ngày mai, đôi lúc số phận hé mở trong giấc mơ, nên lòng người mới càng thêm đoán định. Trải qua mỗi một giấc mơ, cũng là một đời một kiếp. Nếu là kiếp người hữu duyên, sẽ còn gặp lại. Mong rằng người có tâm sẽ gặp được người hữu tình, dù biết rằng tâm là không đủ, còn cần có cả chữ “duyên”.
? Truyện dùng để giải sầu thời đại dịch corona, bài viết review này cũng để hầu chuyện bạn đọc và nói lên những suy tư vớ vẩn sau khi đọc xong truyện, mong bạn đọc đừng kỳ vọng sẽ tìm thấy suy nghĩ hay tầm cao nhân sinh quan, triết học gì đó ở đây, chỉ đơn thuần là giải trí và nhất thời quên đi những sầu lo.
? Nếu bạn đã từng biết đến Tiếu Giai Nhân qua “9 giấc mộng xuân của nữ hái hoa tặc”, hãy nhảy hố ngay bộ này, đảm bảo sẽ không thất vọng. Đúng chuẩn phong cách của Tiếu Giai Nhân, nhưng không hề H+, mà chỉ H hơi hơi thôi.
Chúc các bạn đọc bộ này vui vẻ và còn đủ hào hứng để đọc tiếp review của người viết trong những bài sau.
Bài viết liên quan