Review Truyện Sợi Khói Mỏng Lạc Giữa Trần Ai Diệp Lạc Vô Tâm

Cổ Đại 14782 lượt xem

SỢI KHÓI MỎNG LẠC GIỮA TRẦN AI

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm
Thể loại: Cổ đại, giả incest, có sủng có ngược, HE
Link đọc sợi khói mỏng lạc giữa trần ai

? Giới thiệu:
Trong lòng nàng luôn có một ý niệm nam nhân chỉ khi yêu nữ nhân đó mới đồng ý lấy làm thê tử cũng vì thế mà nàng dã từng nghĩ người ấy yêu nàng nên muốn cùng nàng kết thành phu phụ bách niên giai lão.

Đối với nữ nhi có thể lấy được người yêu mình và mình cũng yêu người là niềm hạnh phúc lớn nhất, nàng lại may mắn có được điều đó. Chẳng phải người ấy đã thâu đêm họa từng nét cho bộ giá y đỏ thẫm của nàng hay sao?
Nàng khi ấy đã tưởng rằng mình là người duy nhất trong sinh mệnh của người ấy. Chẳng phải đó là người đã nói sẽ không có một cô gái nào thay thế được nàng hay sao?

Rất nhiều, rất nhiều điều nàng đã tưởng… Cho đến khi người ấy trở về, tay trong tay sánh đôi cùng một người con gái khác – không phải nàng.

Tất cả phải chăng chỉ là một lời nói dối? Không! Người ấy chưa từng nói dối, chỉ là nàng tưởng quá nhiều mà thôi. Hóa ra người ấy cưới nàng vì trách nhiệm. Hóa ra người ấy vẽ giá y cho nàng vì muốn nàng vui cười. Hóa ra người ấy chỉ thương nàng… nhưng chưa bao giờ yêu.

Nếu đã không yêu, không hận, chi bằng không bao giờ gặp lại.

“Ta chưa từng hận chàng, ta chỉ mong kiếp sau nếu gặp lại, chàng và ta sẽ là hai người dưng chưa từng quen biết mà thôi.”

? Tác giả Diệp Lạc Vô Tâm đã rất nổi tiếng với giới ngôn tình bằng các truyện ngược tâm hiện đại. Mình lần đầu tiên đọc ngôn tình cũng bằng 1 truyện của Diệp Lạc Vô Tâm do đứa bạn giới thiệu. Nhưng chưa bao giờ mình đọc truyện cổ đại của Diệp Lạc Vô Tâm cả.

? Sau khi cầm lên bỏ xuống hàng chục truyện khác thì mình quyết định chọn tác phẩm cổ đại này của Diệp Lạc Vô Tâm vì ..cái tên! Lúc nào cũng chọn truyện vì cái tên, thiệt là con người hời hợt hết sức. Tên truyện thơ mộng, phảng phất chút mong manh, cô đơn, day dứt … làm đứa đang phỡn bỗng dưng lên cơn cuồng ngược. Và trời không phụ lòng người, muốn gì có đó thật, truyện ngược lên ngược xuống, ngược tới ngược lui, may mà cuối cùng vẫn cập bờ HE.

? Câu chuyện bắt đầu trên đỉnh Phù Sơn, mây mù che lấp, ráng chiều trĩu nặng, Vũ Văn Lạc Trần đã gieo mình xuống khoảng không vô định nhằm quên đi tất cả… yêu thương, hận thù, ngọt ngào, đau đớn cùng mối tình tuyệt vọng của mình…
“Ta chưa từng hận chàng, ta chỉ mong kiếp sau nếu gặp lại, chàng và ta sẽ là hai người dưng chưa từng quen biết mà thôi…Vũ Văn Sở Thiên, chàng có biết ta đã từng yêu chàng đến nhường nào không…”

? Vũ Văn Sở Thiên – Vũ Văn Lạc Trần, chỉ cần đọc qua 2 cái tên, chắc chắn ai cũng có cảm giác họ nhất định có chút liên quan đến huyết thống. Và bi kịch đã bắt đầu từ đấy …

? 2 anh em mồ côi, bị truy sát vì những ân oán của thế hệ trước, đã nương tựa lớn lên cùng nhau. Trong vòng tay che chở bảo bọc của anh trai, Lạc Trần vui tươi lớn lên từng ngày, dựa vào vai anh trai ngắm mặt trời mọc rồi lặn nơi đỉnh Phù Sơn, ung dung áp mặt vào bờ lưng vững chãi anh trai mà từ môt cô bé trưởng thành một cô thiếu nữ xinh đẹp .

? Để rồi những kỉ niệm thiếu niên ngọt ngào cũng thắp lên ngọn lửa âm ỉ cho thứ cảm xúc kì lạ, những tình cảm thân thuộc anh em đã từ từ nhường chỗ cho những rung động khó nói nên lời, vì họ biết họ không phải anh em ruột thịt. Lạc Trần chỉ là cô bé được cha Sở Thiên nhặt về nuôi cùng khi còn bé.

? Được khắc họa là một chàng trai xuất sắc về cả tài lẫn sắc, Sở Thiên vẫn luôn mang nặng gánh trách nhiệm trả thù nhà trên vai. Chàng gia nhập tổ chức sát thủ để từ đó lần ra những nguồn gốc sâu xa, nhằm đòi lại mối thù truy sát gia đình mình. Lạc Trần cũng không hề thua kém với anh trai, dù chân yếu tay mềm, nhưng nàng rất giỏi dùng độc dược, mạnh mẽ kiên cường, luôn kề vai sát cánh cùng anh trai. Bởi vì nơi nào có Sở Thiên, nơi đó chính là mái nhà yên ấm hạnh phúc của nàng. Trong xã hội cổ đại, họ đã yêu nhau trong âm thầm, lặng lẽ vì không ai đủ can đảm để nói ra thứ tình yêu cấm kị dù không phải ruột thịt.

? Năm năm tháng tháng trôi qua, tình yêu là thứ ánh sáng rực rỡ mà không thể nào giấu mãi được, cuối cùng đến lúc họ thừa nhận tình cảm của chính mỗi người và sống hết lòng cho tình cảm ấy. Họ mơ về ngôi nhà giản dị bình yên, về bộ giá y trong ngày cưới… Nhưng rồi giây phút Lạc Trần hạnh phúc ngất ngây trong tình yêu, đón chào 1 sinh mệnh mới thì cũng là lúc nàng tuyệt vọng đau khổ nhất vì phát hiện ra họ chính là anh em cùng cha khác mẹ và cũng chính người mình yêu thương nhất đã phản bội mình, gây ra tổn thương không thể nào tha thứ được. Gieo mình xuống từ đỉnh núi, Lạc Trần mong muốn quên đi tất thảy ở 1 kiếp sống khác ….

? Và nàng quên thật, quên sạch sành sanh, yên yên ổn ổn làm đại tiểu thư Lan Hoán Sa của Lan Hầu Phủ. Nam chính Sở Thiên thì bị ngược chết đi sống lại vì tận mắt chứng kiến người con gái mình yêu thương thà chết cũng muốn quên đi mình…Cuộc đời, người có duyên nhất định sẽ gặp lại nhau, người có nợ nhất định phải trả, thế là họ lại gặp nhau một lần nữa và lại yêu nhau một lần nữa.

? Rất may là cuối cùng, sau khi ngược đủ rồi, tác giả nhân đạo lại cho truyện lật ngược thêm phát nữa: không phải anh em, để có cái kết hạnh phúc.
“Trước khi thiếp nhảy xuống vực có nói, kiếp sau nếu còn gặp mặt, thiếp chỉ mong chúng ta không quen biết nhau… Thực ra thiếp muốn nếu kiếp sau có gặp nhau, chúng ta sẽ là những người xa lạ không quen biết, như thế thiếp có thể bất chấp tất cả để yêu chàng…”

? Truyện có nhiều nhân vật, nhiều chi tiết, có chiến tranh, có giang hồ, nhưng mình chỉ đề cập đến vấn đề tình cảm thôi. Đọc truyện mình có cảm giác giống nướng bánh tráng, lật qua lật lại, lật tới lật lui cuối cùng bánh cũng chín (mừng húm)!? Có mỗi chiêu ngược vì có phải là anh em ruột hay không ruột mà tác giả chơi hoài nên nhàm!

? Truyện diễn biến nhanh, lẽ ra với hoàn cảnh của nhân vật sẽ thấy ngược nhiều hơn, nhưng do ngòi bút của DLVT có hạn nên tâm lý nhân vật được miêu tả khá sơ sài, không thấy buồn thương gì sâu sắc.

? Mình đọc lướt lướt chắc cũng hơn 1/3 truyện để nắm tình tiết thôi, những nhân vật hay chi tiết không liên quan là cho lên đường hết. Theo cảm nhận của mình là truyện chỉ ở mức trung bình, không vui không buồn dù tác giả cố gắng ngược. Nếu tác giả bỏ bớt tuyến nhân vật, tình tiết, tập trung vào nội tâm hơn thì truyện sẽ tốt hơn. Vả lại, cái gì muốn gây bất ngờ thì nên làm 1 lần thôi, cứ anh em nuôi, rồi anh em cùng cha khác mẹ, rồi cuối cùng cập bến không phải anh em gì ráo, riết độc giả sẽ không thấy bất ngờ thú vị gì nữa!!!

? Tuy nhiên, truyện cũng không đến mức phải ném đá, tại nhàn nhạt quá, mất hứng chỉ muốn đi ngủ, không còn sức để bạo động! Bạn nào rảnh rỗi, thích thể loại giả incest thì có thể thử.

Bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *