Review Truyện TẪN HOAN

Ngôn tình 2372 lượt xem

TẪN HOAN

Tác giả: Xuân Phong Lựu Hỏa
Thể loại: Hiện đại thực tế, gương vỡ lại lành, nam cảnh sát x nữ phóng viên, từ thanh xuân đến trưởng thành, nhẹ nhàng hài hước, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, HE.
Độ dài: 56 chương + phiên ngoại
Tình trạng: Hoàn edit

Link đọc: https://truyen247z.net/tan-hoan-xuan-phong-luu-hoa
———————

Không ai thắt cổ trên cùng một cành cây cả. Nhưng nếu người đó là Lục Lẫm, thì Khương Nghiên tình nguyện chết bao nhiêu lần cũng được.

Thời đại học, đàn em xinh đẹp Khương Nghiên của học viện báo chí đã dốc hết dũng cảm của cả thanh xuân theo đuổi đàn anh đẹp trai cool ngầu Lục Lẫm của học viện cảnh sát bên cạnh, tạo nên một quãng thời gian đẹp đến rung động lòng người.

Ngày đó anh nói với cô, “Năm nay anh 23, đọc sách muộn, từng thôi học, thành tích không tốt, bố mẹ ly dị, gia cảnh phổ thông. Em gái, em phải nhớ cho kỹ.”

Thế nhưng không ngờ đến, cô gái nhỏ lại lập tức trả lời anh, “Không sợ! Em đọc sách sớm, gia cảnh tốt, em trước giàu sau cũng giàu!”

Đối mặt với một cô gái đáng yêu như vậy, Lục Lẫm nào có thể lạnh lùng được nữa. Sau ngày hôm ấy, hai người chính là một cặp nửa bước không rời.

Nhưng cuộc sống có nhiều lúc không giống như chúng ta hằng mong muốn. Sau một biến cố không cân được trọng lượng, Khương Nghiên quyết định đi đến Trung Đông làm phóng viên chiến trường.

Nói cô chạy trốn cũng được, mà đi để giảm bớt đau thương trong lòng cũng không sai. Vì cô thực sự cảm thấy mình có lỗi, nhưng chỉ là vì người đó là em trai của anh mà thôi.

Ba năm ở Trung Đông, cũng không biết là vì cái gì mà cô có thể kiên trì đến vậy. Mỗi ngày đối mặt với mưa bom bão đạn, mỗi ngày sống không dám nghĩ đến ngày mai, vậy mà cô lại chưa từng nghĩ sẽ trở về. Về rồi, làm sao đối mặt với anh đây?

Cho đến khi Khương Nghiên thực sự đối mặt với cái chết, cô mới giật mình tỉnh mộng. Có lỗi thì sao chứ? Áy náy thì sao chứ? Chỉ cần được ở bên anh, thì những cái khác đã không còn quan trọng nữa.

Khương Nghiên trở về, một lần nữa dũng cảm… theo đuổi Lục Lẫm. Chỉ là cô không ngờ, mục tiêu lần này, còn khó hơn khi xưa gấp mấy lần. Lục Lẫm bây giờ, không có lạnh lùng nhất, chỉ có lạnh lùng hơn.

Vào ngày đó, khi anh biết cô lên máy bay đi Trung Đông mà không nói một lời, Lục Lẫm đã tự hứa với lòng mình, nếu Khương Nghiên trở về, ông đây sẽ ngược chết em.

À, đến đoạn gay cấn rồi đây. Trong sự mong mỏi của hết thảy mọi người, anh ngược cô đến không còn gì để nói. Chơi trò bám dính phải không? Cứ thoải mái đi, ông đây sẽ không thèm… đẩy em ra đâu nhé. Đừng có tưởng tôi nghe em bị thương liền chạy đến là quan tâm nhé, chẳng qua là nghỉ phép không có gì làm vô tình đi ngang qua thôi.

Còn nữa còn nữa, bảo vệ em không phải là lo lắng cho em, là ông đây làm tròn nghĩa vụ của người cảnh sát nhân dân mà thôi. Em đừng tưởng em bỏ đi như thế, quay về là tôi tha thứ nhé. Không có đâu, cả đời này ông đây sẽ khiến em phải bám lấy mãi mà không cách nào thoát ra được.

Đồng chí Lục Lẫm, anh vừa nói “cả đời” sao?

Câu chuyện này kể về hành trình chinh phục cùng một người đàn ông của cùng một cô gái, sự khác nhau có chăng chính là thời gian và hoàn cảnh. Ngày đó là tuổi trẻ, yêu đương cuồng nhiệt nhưng môi trường còn quá trong sáng. Ra đời rồi, gặp con sóng to đầu tiên, không cẩn thận bị nó đánh vỡ.

Khương Nghiên là một phóng viên, cô chính trực liêm chính, muốn đem nhiệt huyết của mình mang đến khán giả “chân tướng sự thật”. Chân tướng đó đã khiến cho cô và người đàn ông cô yêu thương xuất hiện rạn nứt. Không phải không tin tưởng, không phải yêu không đủ, mà chính là không dám đối mặt. Có quá nhiều khó khăn, có quá nhiều ngăn trở, khiến cho Khương Nghiên dù không đành lòng cũng phải cách xa.

Ba năm là một khoảng thời gian đủ để một người xác định được cái gì đối với mình là quan trọng nhất. Thế nên, Khương Nghiên trở về, bằng lòng chấp nhận để anh trừng phạt, chỉ mong mối tình đầu có thêm một cơ hội.

Lục Lẫm nào có thể xuống tay với cô, ba năm qua đã đủ hành hạ anh đến không còn hình dạng. Anh chỉ là muốn cho cô một bài học, tình yêu không chỉ có ngọt ngào, còn có khó khăn và cay đắng. Nhưng tình yêu là của hai người, phải là cả hai cùng nhau cảm nhận, cùng nhau xác định có thể tiếp tục vượt qua hay không.

Nếu đã hiểu rõ mọi thứ, tốt đẹp và hạnh phúc sẽ chỉ còn là vấn đề thời gian. Anh cho em thời gian, nếu đã xác định rồi thì hãy về đây, anh sẽ giữ mọi thứ y nguyên như lúc em rời đi, kể cả bản thân anh.

“Sẽ cùng nhau đi khắp mọi nơi chứ?”

Là lời tỏ tình Lục Lẫm dành cho Khương Nghiên. Không phải là “anh yêu em”, không phải là “hãy ở bên anh”, mà chính là “cùng nhau đi khắp thế gian”. Bên nhau, cả đời.

Mặc dù nghề nghiệp của Lục Lẫm là cảnh sát nhưng câu chuyện này không được xếp vào thể loại trinh thám phá án. Bởi vì không khí vốn rất nhẹ nhàng và hài hước, những vụ án không được mô tả chi tiết cho nên không mang lại cảm giác nặng nề. Khương Nghiên là phóng viên mảng tin tức thời sự, những đề tài được cô phụ trách cũng là những vấn đề mang tính tiêu biểu của xã hội, ví dụ như sự thật đằng sau viện dưỡng lão, bạo hành gia đình, chiến sự hay dịch bệnh. Những tệ nạn này đều cần những chiến sĩ cầm bút không cầm súng như cô mang thông tin đến nhằm thức tỉnh cộng đồng. Nhưng chiến sĩ cũng là con người, cũng có lúc sẽ mắc sai lầm. Chỉ cần mình chấp nhận, một lời xin lỗi đổi lấy sự thanh thản cho tâm hồn, tại sao không?

Trong hành trình trưởng thành của tình yêu Lục Lẫm và Khương Nghiên, còn có những sự góp mặt vô cùng đáng yêu của các nhân vật bên cạnh. Có một anh chàng Tiểu Uông ngây ngô vui tính luôn muốn làm ông tơ bà mối, có một thanh mai trúc mã Đoàn Nam tu thành chính quả với tình cảm anh em thuần khiết của Khương Nghiên, có một bạn nhỏ Mễ Nặc làm cầu nối cho bố mẹ nuôi, còn có hai người em trai của Lục Lẫm và Khương Nghiên, họ đều là những đứa trẻ ngoan được giáo dục tốt. Dẫu cho đã từng phạm lỗi, cũng chưa từng oán trách số phận, chỉ cố gắng dành thời gian còn lại để làm một người thật có ích cho xã hội.

Nhân vật phá bĩnh thì ở đâu cũng có, nhất là với đối tượng đẹp trai phong trần như Lục Lẫm. Sự xuất hiện của bọn họ tuy đáng ghét nhưng lại vô cùng ý nghĩa. Bởi vì, có như vậy, Khương Nghiên mới dẹp bỏ tự ti tiến lên giành lại tình yêu. Nói thì nói như vậy, nhưng Khương Nghiên cũng chẳng cần phải tranh giành gì cả. Bởi vì từ đầu đến cuối, người đàn ông Lục Lẫm kia vẫn lạnh lùng đứng yên ở đó, đợi cô trở về và lao vào vòng tay của anh mà thôi.

“Y.Ê.U, là bình minh mỗi sớm có anh bên mình,
Là hoàng hôn mênh mang từng con phố
Mình cùng tay trong tay đi giữa cuộc đời,
Nguyện thề luôn bên nhau mãi…

Dù thời gian trôi qua vẫn luôn bên người
Dù ngày tháng phôi pha ta vẫn không cách rời
Bên nhau suốt đời, cùng xây giấc mơ chung đôi…” (*)

Ngoài ra nếu thích thể loại này mà đang đợi edit tiếp các bạn có thể đón đọc ngay truyện nàng dâu cực phẩm nhé,truyện đang hot lắm nhé.Nhiệt liệt đề cử nhé.

Bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *