Review Truyện Vương phủ lẫn nhau xuyên hằng ngày

Cổ Đại 1128 lượt xem

VƯƠNG PHỦ HỖ XUYÊN HÀNG NGÀY

Tác giả: Hoa Lí Tầm Hoan
Thể loại: Cổ đại, hoán đổi linh hồn, sủng, hài hước, song khiết, HE.
Độ dài: 86 chương
Tình trạng: Hoàn convert – chưa edit. Đề cử ^^

Link đọc truyện chồng yêu là quỷ

____________

Trấn Bắc Vương thế tử Việt Dung là “thần tiên sống” trong mắt của mọi người, còn nhớ ngày thế tử ra đời trên trời giáng xuống cam lộ, giải đại nạn hạn hán ở Tây Bắc, có vị cao nhân từng nói thế tử mệnh cách bất phàm, là Tiên Quân trên trời chuyển thế.

Quả nhiên như lời cao nhân đã nói, thế tử từ nhỏ vấn đạo tu tiên, lớn lên lại thanh lãnh bất phàm, cả người tiên khí phiêu phiêu như trích tiên lạc vào trần gian. Thật khiến cho người ta chỉ dám đứng từ xa mà tôn kính, ngưỡng mộ mà chẳng không dám lại gần vì sợ làm ngại mắt tiên nhân.

Mà thế tử phu nhân Tô Cấm là người vô cùng ôn nhu đoan trang, tính tình hiền huệ nhã nhặn, chính là hình mẫu thê tử lý tưởng của vô số nam nhân, càng là hình mẫu dâu hiền mà các mẹ chồng mong ước.

Thế tử Việt Dung và thế tử phu nhân Tô Cấm đã thành thân hơn ba năm, cùng nhau dưỡng dục một nhi tử, tuy tình cảm không nồng nàn đến khắc cốt ghi tâm nhưng cũng tương kính như tân, là đôi phu thê mẫu mực trong mắt của mọi người.

Chính Việt Dung và Tô Cấm cũng cảm thấy như vậy.

Mãi cho đến một ngày, vì một tai nạn nhỏ, hai người đột nhiên tráo đổi thân phận, mới phát hiện…

Phu quân cao lãnh ưu nhã đại thần tiên ư?

Phu nhân ôn nhu đoan trang, kiều kiều nhược nhược tiểu đáng thương à?

Không, tất cả đều không tồn tại.

Tồn tại chỉ có hai người kỹ thuật diễn siêu cấp, ngụy trang bao nhiêu năm cũng không bị vạch trần mà thôi.

———

Trước khi hoán đổi linh hồn với Việt Dung, Tô Cấm luôn nghĩ phu quân nhà nàng chính là thần tiên giáng trần. Trong ba năm thành hôn, nàng tự thấy thế tử là người đoan chính như ngọc, văn nhã ổn trọng. Chàng có chút thanh lãnh siêu thoát phàm tục, thích lấy ăn chay làm tu tâm dưỡng tính, nhưng nàng cũng không cảm thấy có gì là kỳ lạ. Dù sao phu quân nhà nàng không phải là người bình thường, sinh hoạt tự nhiên phải đặc biệt một chút.

Chỉ có điều, Tô Cấm nàng từ nhỏ mất cha, chỉ có một mẫu thân sức khỏe không tốt, để bảo vệ cho gia đình, để trù tính cho tương lai Tô Cấm đã sớm học được tính hung tàn, táo bạo, lại thêm ông trời thương tiếc ban cho nàng sức khỏe hơn người. Vì vậy, ai khi dễ nàng và mẫu thân, liền đánh cho họ kêu cha gọi mẹ, cho dù có phải đồng quy vu tận cũng không bỏ qua.

Giờ nghĩ lại thử xem, thế tử Việt Dung ôn hòa nhã nhặn, luôn mang trái tim thiện tâm thương xót mọi người, mà tính cách nàng lại hay nóng nảy, bộc trực, lỡ dọa đến phu quân “da thịt non mịn, tay trói gà không chặt” nhà mình thì thật là không tốt. Thế là Tô Cấm quyết định đi lên con đường giả dạng thục nữ, quyết tâm trở thành phu nhân hiền huệ dịu dàng bên Việt Dung.

Ba năm thành hôn trôi qua, ấn tượng của Tô Cấm đối với Việt Dung vẫn là “đại thần tiên cao lãnh ưu nhã”, mãi cho đến khi “nàng” thành “chàng”, “chàng” thành “nàng”, Tô Cấm mới biết khả năng giả dạng của thế tử cũng không thua kém gì nàng.

Ai là thế tử “thanh lãnh trích tiên không hỏi phàm tục” chỉ có “bụng dạ đen tối, đầu đầy âm mưu” Việt Dung mà thôi. Nói lấy ăn chay làm tu tâm dưỡng tính, thế ai là người lén ăn canh thịt dê, thịt kho tàu và gà nướng, rồi đến khi bị phát hiện thì lấy cớ bồi bổ sức khỏe cho cơ thể nàng nên mới ăn.

Đúng là nhân sinh như kịch, toàn dựa vào kỹ thuật diễn mà thành. Vậy là thế tử và thế tử phu nhân nhà ta lại bắt đầu nhận thức nhau một lần nữa. Và lần này là gương mặt thật phía sau lớp mặt nạ đã đeo ba năm kia.

Một Việt Dung phúc hắc, một Tô Cấm bộc trực, thẳng thắn, khi lớp ngụy trang đã không còn, hai tâm hồn rồi sẽ đồng điệu, họ sẽ hiểu nhau, bên nhau và yêu nhau.

“Vương phủ hỗ xuyên hàng ngày” là một bộ truyện hài hước, nhẹ nhàng, tuy không có những tình tiết kịch tính nhưng vẫn ấn tượng với người đọc ở lối văn phong và cách dẫn truyện khôi hài. Các nhân vật từ chính tới phụ đều có những nét tính cách đặc biệt riêng tạo nên một câu chuyện hấp dẫn.

Tóm lại, nếu các bạn đang nhàm chán với những ngày nghỉ hè và không có chuyện gì để làm thì đây sẽ là bộ truyện thích hợp để giải trí và thư giãn dành cho bạn.

*Trích dẫn:

“Tô Yến nói liền khóc, nước mắt cuồn cuộn mà rơi, giống như giọt sương trên cánh hóa buổi sáng sớm, không hề chật vật khó coi, ngược lại mang theo một loại điềm đạm đáng yêu.

“Yến Nhi tự biết thân phận hèn mọn, không dám đòi hỏi bất kỳ danh phận gì, càng không dám tranh đoạt cùng đại tỷ tỷ, chỉ cầu làm bạn ở bên người thế tử, chẳng sợ chỉ là làm chỉ tiểu miêu tiểu cẩu, chỉ cần có thể ngày ngày nhìn thấy thế tử, ta liền cảm thấy mỹ mãn…”

Nàng rưng rưng nói nhỏ, thoạt nhìn si tình lại đáng thương, thật sự là làm người khác tâm động, nhưng mà Tô Cấm lại chỉ cảm thấy ngứa tay.

Tiểu miêu tiểu cẩu gì đó, thích làm súc sinh như vậy, trực tiếp đi đầu thai làm súc sinh đi, còn làm người làm gì! Lại thấy Tô Yến nói xong lại muốn vươn móng heo Việt Dung, Tô Cấm nheo mắt, hầu như liền lập tức lao ra.

Nhưng mà…

Không được, không thể dọa đến thế tử gia nhà nàng.

—— tuy rằng tính cách táo bạo, nóng nảy nhưng từ trước tới giờ ở nam nhân nhà mình đều tỏ ra ôn nhu như nước, đoan trang hiền huệ thế tử phu nhân dùng sức đè lại nắm tay đang rục rịch ngo ngoe muốn đánh người.

“Đa tạ tam cô nương hậu ái, nhưng tại hạ có phu nhân đủ rồi.” Lui về phía sau một bước né tránh tay Tô Yến, Việt Dung lãnh đạm lại không mất phong độ mà nói, “Chuyện đêm nay ta sẽ coi như không xảy ra, cáo từ.”

“Thế tử!”

Không nghĩ tới chính mình đều nói như vậy mà vẫn thất bại, Tô Yến không dám tin tưởng mà cắn cắn môi, một lát lại là nức nở một tiếng, quay đầu liền nhảy vào hồ sen, một bộ thương tâm muốn chết, không bằng chết cho xong việc.

Hiện giờ trời giá rét, trong ao còn không thấy bóng dáng của hoa sen, Tô Cấm thấy nàng nhảy vào hồ sen không chút do dự, sắc mặt tức khắc thay đổi.

Nàng hiển nhiên là biết Việt Dung thiện tâm, sẽ không thấy chết mà không cứu, muốn mượn cơ hội này buộc hắn xuống nước, lại lấy “Có tiếp xúc thân mật, thanh danh có tổn hại” linh tinh lý do ăn vạ hắn…

Quả thực chính là đê tiện vô sỉ hạ lưu!

Tô Cấm trong lòng mắng to, rốt cuộc nhịn không được đẩy ra cây cối trước mặt xông ra ngoài —— còn không phải là xuống nước vớt người sao, để nàng!

Vì bảo vệ trong sạch của nam nhân nhà mình, nàng chạy cực nhanh, nhưng mà trăm triệu không nghĩ tới chính là, vị phu quân của nàng tuy rằng tính tình cao lãnh, không thích nói chuyện, nhưng tâm địa luôn luôn thiện lương, từ bi vì hoài, liền con kiến đều không muốn dẫm chết… Cũng chạy.

Chỉ là không phải chạy về phía của Tô Yến, mà là hướng về chỗ nàng đang núp mà chạy, vừa chạy vừa nhéo cuống họng giả giọng nha hoàn kêu to: “Người đâu mau tới á! Có người rơi xuống nước kìa!”

Đột nhiên không kịp phòng ngừa Tô Cấm: “…??!!”

Có phải hay không nàng tức giận đến hồ đồ mà xuất hiện ảo giác?”

Bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *