THÍCH KHÔNG THỂ GIẤU
Tác giả: Tiểu Đậu Đậu Nhi
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Vườn trường ,
Thanh mai trúc mã , Song hướng yêu thầm , Đô thị tình duyên , 1v1 , Thị giác nữ chủ.
Số chương: 37 chương + 1 PN
Tình trạng: hoàn
Lưu ý: Truyện có khóa
Thích Không Thể Giấu
Giới thiệu:
Thích Không Thể Giấu
Thiên tài giới kinh doanh thành phố T – Lục Hoài Vũ,
được đồn đại là tính tình lạnh nhạt,
dường như có sự bài xích trời sinh với phụ nữ,
tới gần anh quá một mét anh sẽ bất giác nhíu mày.
Ngay khi tất cả mọi người nghĩ anh phải cô độc cả đời thì Doãn Hoan đã trở về,
cô kéo ống tay áo của Lục Hoài Vũ một cách đáng thương, hy vọng anh sẽ phản ứng lại mình một chút.
Nhưng Lục Hoài Vũ vẫn thờ ơ lạnh nhạt như trước,
mọi người đều thương cho cô gái nhỏ đáng yêu lanh lợi kia.
Rồi một ngày nào đó có người vô tình nhìn thấy Lục Hoài Vũ ôm cô gái nhỏ trong trắng thuần khiết kia ở trong ngực,
ánh mắt dịu dàng, miệng nói những lời đường mật ngon ngọt dỗ dành người ta.
Đây làm gì còn bộ dáng lạnh lùng ngày thường nữa?
Thanh mai trúc mã,
nữ chính mềm mại đáng yêu x nam chính ngoài lạnh trong nóng.
Doãn Hoan ra nước ngoài ba năm trở về, máy bay từ Anh đến thành phố T đến nơi sau nhiều tiếng,
người cũ cảnh cũ, những người bạn nơi đây, còn có một người đặc biệt- Lục Hoài Vũ.
Đinh Đinh là người bạn thân đến đón cô, sau đó cùng nhau có cuộc gặp gỡ với những người bạn nơi đây
, dần kết nối họ lại với nhau.
Hội ngộ sau một khoảng thời gian dài xa cách,
họ có câu chuyện, như mỗi người đều cất giấu một nỗi niềm riêng,
có uẩn khúc, và tất nhiên có chuyện xưa chưa nói rõ.
Cuộc gặp sau nhiều năm rời xa đã làm tỉnh lại những tình cảm tạm chôn vùi.
Đối diện với sự thay đổi của nhau, từ ngoại hình đến tâm trạng,
dường như quá khứ đã khiến họ lưu giữ những hình ảnh và sự phong độ về người khác,
chưa chắc đã đúng, và họ cũng đã trải qua những biến đổi lớn trong thời gian xa cách.
Tái ngộ dần khiến họ thích ứng lại với nhau.
Lần đầu gặp lại, Doãn Hoan vô tình thầm ngắm nhìn Lục Hoài Vũ,
anh đã thay đổi một cách nổi bật sau thời gian xa cách. Giữa họ có sợi dây liên kết ngầm,
thông qua ánh mắt, cử chỉ, dù chẳng nói với nhau một lời nào.
Trong đường trở về hôm ấy, khi Doãn Hoan một lần nữa bày tỏ mong muốn được ở bên Lục Hoài Vũ,
anh và cô căng thẳng nhìn nhau,
tình cảm trong mắt đối phương rõ ràng đến mức khiến người kia không kìm lòng được mà nghĩ ngợi về xa xôi.
Từ cử chỉ nhẹ nhàng của họ cho đến những lời nói dù không trực tiếp, tất cả đều thể hiện tình cảm của họ, l
à tâm ý hướng về nhau không thay đổi.
Quá khứ được lật mở ra từ từ, dần rõ ràng hơn chuyện xưa giữa hai người.
Vẻ ngoài Lục Hoài Vũ khi đối diện với cô là kiểu không quan tâm, không để ý,
cũng không vui vẻ gì với sự xuất hiện bất ngờ này của người bạn cũ, lạnh nhạt và hờ hững.
Nhưng thật sâu bên trong, chỉ có anh mới biết, sự trở về của cô là niềm vui to lớn cỡ nào với anh,
và anh đã chờ đợi thế nào để mong muốn có thể gắn bó với cô một lần nữa.
Trái tim cô không ngừng rung động đi vì sự quan tâm của anh cho cô.
Trong cuộc sống của cô, để biết được những thói quen nhỏ nhặt như thế,
không ai hiểu điều đó tốt như Lục Hoài Vũ.
Anh luôn dành vài phút để dỗ dành và chăm sóc cô khi cô cảm thấy không khỏe.
Anh chuẩn bị thuốc say xe cho cô trước khi cô lên đường.
Cứ như thế,
anh luôn nhớ đến những điều quan trọng nhất đối với cô,
cho dù là những chi tiết nhỏ nhất như vị kẹo nho chua cô thích vào ba năm trước.
Sự quan tâm và tinh thần chu đáo của anh không ngừng dành cho cô,
qua từng năm tháng trôi qua, đã tố cáo rõ ràng tình cảm của anh.
Tình cảm có, chờ đợi cũng có, ba năm nói dài không quá dài nhưng nói ngắn cũng không ngắn.
Nhưng anh chỉ nhẹ nhàng hỏi cô một câu: “Ra nước ngoài ba năm có bạn trai không?”
Hai bạn nhỏ cứ thả thính nhau qua lại, vì là thanh mai trúc mã nên từng chút họ đã hiểu rõ về nhau.
Rõ ràng là đã yêu thích rồi, còn ngại ngùng gì mà không đối xử tốt với nhau một chút,
thể hiện tình cảm của mình một cách rõ ràng hơn một chút.
Doãn Hoan có mâu thuẫn với gia đình, nhưng không quá lớn,
giải quyết cũng xóm, gia đình hòa hợp, có bố mẹ thương yêu.
Hai người không có vấn đề gì nghịch nhau, năm xưa vì xa nhau nên có chút giận dỗi,
chứ cũng không có mâu thuẫn gì, vậy nên không bị ngược tình cảm với nhau.
Truyện rất nhẹ nhàng, chậm rãi tiến triển, ngọt ngào.
Dù không quá dài nhưng khai thác rất đủ, từng chương từng chương,
dần dần mở ra tình cảm của hai người, cùng trải qua khoảng thời gian tươi đẹp.
Họ vẫn như xưa, bản thân họ chưa từng thay đổi,
vẫn như hai đứa trẻ nhẹ nhàng chăm sóc quan tâm nhau, dùng hành động để thay mọi lời nói.
Hai người có khoảng thời gian ngọt ngào với nhau,
sau đó có chia xa một chút, nhưng rồi cũng quay lại nhanh chóng.
Cả Doãn Hoan và Lục Hoài Vũ đều thẳng thắn, thoải mái đối diện với tình cảm của mình,
giận dỗi cũng chỉ một chút rồi thôi, sau đó cùng nhau nói ra giải quyết vấn đề.
Dịch mượt, về nội dung gốc có thể có chút non nhưng đây là kiểu truyện không có nhiều tình tiết,
nhẹ nhàng trôi qua bình đạm nên ai thích kiểu cứ từ từ mỗi ngày như thế đọc khá ổn.