Đã Mấy Mùa Hạ Trôi Qua

Tác giả: Thời Tinh Thảo
Thể loại: Con cưng của trời, Cưng chiều, He, Hiện đại, Ngọt, Nhẹ nhàng, Thanh xuân vườn trường
Số chương: 95 chương
Tình trạng: hoàn

Mục lục

Văn án

Đã Mấy Mùa Hạ Trôi Qua

Để ép “vị khách không mời mà đến” trong nhà mình biết điều rời đi, Ngu Hạ đơn phương viết ra hiệp ước sống chung giữa hai người:
1. Không được để các bạn biết hai người họ sống chung một mái nhà với nhau.
2. Không được phát ra tiếng động lớn sau mười giờ đêm.
3. Không được ra vào phòng của cô.

Sau này hai người dần dần quen thuộc hơn, cô chợt cảm thấy…
Thật ra họ sống chung một nhà cũng có ảnh hưởng mấy đâu?
Bạn bè biết họ đang sống chung với nhau cũng có sao… Bây giờ cô thủ tiêu dấu vết của bản hiệp ước vớ vẩn kia chắc vẫn còn kịp.
Buổi tối sau khi kết thúc kỳ thi đại học, cửa phòng Lý Duật vang lên tiếng gõ.
Người ngoài cửa không mời cũng tự vào trong, tìm anh đòi quà tốt nghiệp cấp ba. Cô tắt đèn, to gan đến gần anh.
Trong đêm tối, , hôn lên môi cô thiếu nữ mười tám một cách chân thành.
Khoảnh khắc ấy, nhịp tim của đôi trai gái chạm đỉnh.
“Đã  nhiều mùa hạ trôi qua mà sao vẫn còn thích anh ấy?” – Ngu Hạ
“Có được cô ấy, dường như anh ta có được vô số mùa hạ trong tay” – Lý Duật
Tiểu thư nhà giàu ngang bướng nhưng thích cái đẹp, không thể chống cự sắc đẹp

Thiên tài toàn năng chỗ nào cũng cứng ngoại trừ lòng dạ và đã có tình yêu học đường tuổi thanh xuân, cuộc sống gà bay chó sủa dưới một mái nhà của đôi bạn trẻ.
Thiếu niên thiếu nữ, không phải là nữ theo đuổi nam.
Nhân vật chính: Ngu Hạ, Lý Duật

Giới thiệu

Đã Mấy Mùa Hạ Trôi Qua

ngắn gọn bằng một câu: Câu chuyện giữa một chàng trai và một cô gái.
Lập ý: Học hành chăm chỉ, mỗi ngày tiến lên.
_______________
Tính cách của Ngu Hạ được xây dựng trong câu chuyện này lúc đầu khá là sẽ trẻ con, sau đó thì mới dần dần hiểu chuyện hơn.
Lúc đầu cô không thích anh lắm, thậm chí là mang theo hận ý khi mà có cảm giác bị tranh sủng, cảm thấy vị trí trong gia đình của mình bị đe dọa khi có người lạ vào ở.

Mà lúc đầu muốn hơn thua với anh thôi chứ cũng không phải là làm gì anh, tâm lý chống đối trong lòng thôi.
Trước khi gặp anh, ý hận trong lòng cô cao hơn hẳn so với lúc gặp, vì gặp rồi phần nào bị dáng vẻ đẹp trai, vẻ ngoài của anh hấp dẫn nên cũng bớt chút thành kiến. Dù vậy, cô vẫn không mấy vui vẻ khi thấy anh ở nhà mình, chiếm dụng phòng cô để đồ còn chiếm lấy một phần sự quan tâm, yêu thương của ba mẹ cô.
Sau một thời gian tiếp xúc, anh quan tâm chăm sóc và nhiều lần bảo vệ cô thì trái tim cô dần mềm xuống, dần rung động.

Lúc đầu là kiểu cô gái nhỏ còn non nớt trong suy nghĩ một chút, nên có chút không vừa lòng, chứ cô cũng không ích kỷ hay ác ý hoặc có suy nghĩ hành động nào làm anh tổn thương.

Kiểu mạnh miệng, sau khi vắt óc suy nghĩ thì cô quyết định không đuổi người đi được thì sẽ làm người tự chán nản rồi rời đi, nên mới có mấy quy tắc ở trọ mà cô đặt ra.
Sau này cũng chính cô là người chỉ hận không thể quay về quá khứ thu lại những quy tắc mà mình đặt ra. Vì chàng trai này quá ấm áp, quá dịu dàng, trái tim cô đã dần tan chảy mất rồi.
Lý Duật thời gian đầu đến ở nhà cô cũng là do bất đắc dĩ. Anh cũng cảm thấy cô bạn này không có vẻ không chào đón mình, không có thiện cảm với mình lắm, nhưng không so đo. Còn nhiều lúc thấy cô dễ thương, dáng vẻ muốn tức giận nhưng cố giấu giếm của cô khiến anh dần thấy cô đáng yêu, nhỏ nhắn mà còn hay hung dữ, nhưng thật ra là hổ giấy. Nhiều lúc còn giúp anh chữa lành vết thương trong lòng từ sự thiếu hụt của gia đình.
Cô khi biết đến hoàn cảnh của anh thì cũng thông cảm và dần yêu thương anh hơn.
Tình yêu của Lý Duật không ồn ào, anh không cần phải nói nhiều nhưng mỗi hành động, mỗi cử chỉ của anh đều thể hiện sự cưng chiều hết mực dành riêng cho cô gái nhỏ. Nó truyền tải được tình cảm chân thành của anh.
Bối cảnh vườn trường, nói về việc học và những người bạn. Với những câu chuyện trên lớp được miêu tả.

Truyện là kiểu tình cảm nảy sinh từ hai phía, không ai theo đuổi ai cả. Chỉ là đôi bên dành cho nhau sự dịu dàng, tử tế, âm thầm giúp đỡ nhau, cho đến một lúc cảm xúc đã chín rồi thì không còn lý do gì mà họ không ở bên nhau.
Truyện không có rào cản về gia đình với tình cảm của họ. Giọng văn có tinh thần trẻ trung, nhiệt huyết và tươi mới.
Hai người thúc đẩy quá trình cố gắng của nhau, kích thích nhau tiến về phía trước, nâng cấp bản thân từng ngày. Những trang thanh xuân cứ thế được lật mở, tình yêu của họ đến một cách từ tốn, họ yêu nhau dịu dàng như nước chảy. Hai bên trao nhau sự tin tưởng, sự ấm áp, sưởi ấm nhau.
Cô bé ngốc nghếch năm xưa ghét bỏ chàng trai bỗng dưng từ đâu chuyển đến nhà mình, sau này ôm hẳn người ta về nhà làm chồng.
Trên con phố quen, có tình yêu màu hạ chớm nở và rộ lên. Thời gian trôi qua, họ vượt qua bao mùa hạ, chia sẻ cho nhau niềm vui, nỗi buồn. Mùa hạ lưu giữ cho họ những khoảnh khắc ngọt ngào. Tình yêu của họ nảy mầm rồi lớn lên.
Không chỉ bốn năm, năm năm hay sáu năm, họ muốn “yêu nhau nồng nhiệt cả đời”.

By admin