sổ tay theo đuổi vợ của thái tử
sổ tay theo đuổi vợ của thái tử

SỔ TAY THEO ĐUỔI VỢ CỦA THÁI TỬ
Tác giả: Thanh Sơn Vấn Ngã
Thể loại: cổ đại, Thái tử xấu bụng x Nhóc đáng yêu ngơ ngác, cưng chiều, cung đình hầu tước, hài hước, song trọng sinh, song sử, HE.
Số chương: 81 chương
Tình trạng: hoàn edit
Lưu ý: Truyện có khóa
——————————-
Giới thiệu:
Đêm đại hôn với Thái tử, Nguyễn Linh Huyên mới biết Thái tử cũng không hài lòng để mình làm Thái tử phi.
Trong lúc giận dữ, nàng cũng nói thẳng mình đã có người trong lòng, không ham hố hắn.
Hai người lưng tựa lưng nằm trên giường cưới, một đêm trôi qua.
Nguyễn Linh Huyên tỉnh dậy, phát hiện mình đã trùng sinh về mười một năm trước, sau khi nàng và Thái tử cùng nhau rơi xuống nước.
Nghĩ đến nỗi ấm ức lúc đại hôn, nàng tranh thủ thời cơ cho hắn một cái bạt tai: “Đánh chết tên cẩu Thái tử nhà ngươi!”
Ai ngờ Thái tử tỉnh dậy đúng lúc, nắm chặt tay nàng: “… Ái phi?”
Hai người cùng nhau lộ tẩy.

Trùng sinh về thời còn bé, hai người nhìn nhau cạn lời.
Cuối cùng, hai người thảo luận cùng nhau giữ bí mật, coi như lặp lại cuộc đời một lần nữa.
Cuộc sống hằng ngày của Linh Huyên: Trèo cây, bắt cá, chờ Tiểu Tướng quân ca ca trở về.
Cuộc sống hằng ngày của Thái tử: Học tập, luyện võ, bắt Nguyễn Linh Huyên học hành chăm chỉ.
Nhìn bài vở sai be bét của Tiểu Linh Huyên, Tiểu Thái tử cau mày: “Bây giờ muội không chịu học hành đàng hoàng, sau này sao có thể gánh vác trọng trách của Thái tử phi?”
Nguyễn Linh Huyên chẳng bận tâm: “Vậy thì đừng chọn ta làm Thái tử phi là được, người chọn tài nữ mà người thích, ta gả cho Tướng quân ca ca mà ta thích!”
Tiểu Thái tử bỗng cảm thấy hoảng hốt.

Lớn lên một chút, Thái tử chẳng những phải bắt Linh Huyên học tập mà còn phải làm quân sư quạt mo cho nàng, giúp nàng bày mưu tính kế để Tiểu Tướng quân mà nàng sùng bái coi trọng nàng.
Nhưng mỗi lần đều kết thúc bằng thất bại, cuối cùng Linh Huyên đau lòng khóc lớn, nếm mùi đau khổ vì thất tình.
Thái tử im lặng đặt quyển sách xuống, nhẹ nhàng ôm Linh Huyên vào lòng.
“… Ta đã bảo rồi, muội vẫn nên gả cho ta làm Thái tử phi thì tốt hơn.”
___________
Nguyễn Linh Huyên và Thái tử Tiêu Văn Cảnh đại hôn, vốn dĩ là môn đăng hộ đối, thiên hạ cùng mừng. Dung mạo Thái tử đẹp đẽ, Nguyễn Linh Huyên gả cho chàng cũng mang theo tâm tư thiếu nữ, mơ mộng một mối hôn sự ngọt ngào viên mãn, đôi bên đồng lòng. Ai mà ngờ, ngay đêm tân hôn, nàng đã bị Tiêu Văn Cảnh tạt cho một gáo nước lạnh, ướt dầm dề đến nỗi nàng ghi hận đến tận kiếp sau!
Hai người bọn họ nằm trên giường ngủ một giấc, tỉnh dậy liền phát hiện bản thân đã sống lại hơn mười năm trước. Thế là, hai người đành mang theo trí nhớ của kiếp trước mà sống trong thân xác của hai đứa trẻ con. Tiêu Văn Cảnh lúc này vẫn chưa phải Thái tử cao quý đứng trên vạn người, mà chỉ là một đứa trẻ không cha không mẹ một mình lẻ loi sống ở nhà bên, nhưng Nguyễn Linh Huyên thì vẫn là nàng tiểu thư xuất thân danh môn được tất cả mọi người yêu thương chiều chuộng, hoàn cảnh khác nhau một trời một vực. Kiếp trước, ở Lâm An Tiêu Văn Cảnh và Nguyễn Linh Huyên cũng là hàng xóm, lại cùng học một thầy, tiếc là trong ấn tượng của Nguyễn Linh Huyên, Tiêu Văn Cảnh chỉ là một Thẩm Giới xa lạ chẳng có gì thú vị, còn trong mắt Tiêu Văn Cảnh, sự tồn tại rực rỡ của Nguyễn Linh Huyên là điều chàng chẳng thể bận tâm quá nhiều.
Một đứa trẻ như chàng phải gánh trên vai nỗi lo giờ giờ khắc khắc tính mạng bị đe dọa, những tủi nhục và bất công chàng phải gánh chịu không ai có thể hiểu được. Chính vì vậy, Tiêu Văn Cảnh cũng từng nghĩ, chàng và Nguyễn Linh Huyên quen biết nhau sớm như vậy, nếu có thể ở bên làm bạn, chầm chậm hiểu rõ về nhau, có lẽ sau này mọi chuyện sẽ khác đi chăng?
Còn Nguyễn Linh Huyên, nàng mang theo tâm lý làm lại từ đầu mà dễ dàng chấp nhận cuộc sống mới. Vì Tiêu Văn Cảnh là người duy nhất sống lại giống nàng, nên Nguyễn Linh Huyên vô thức muốn làm thân với chàng. Từng việc kiếp trước xảy ra được tái hiện lại trong kiếp này, chỉ khác ở lòng người. Khi nhà Tiêu Văn Cảnh cháy, Nguyễn Linh Huyên sẽ lo lắng hỏi han chàng. Khi Nguyễn Linh Huyên học kém, Tiêu Văn Cảnh sẽ dạy học thêm cho nàng. Đến mùa lễ hội, hai người cùng nhau đi ngắm thuyền rồng. Gặp chuyện bất bình, Nguyễn Linh Huyên phụ trách việc to mồm mắng người, Tiêu Văn Cảnh phụ trách giải quyết đám người xấu. Thời điểm Tiêu Văn Cảnh bị bệnh tật hành hạ đến sống dở chết dở, Nguyễn Linh Huyên đã ở bên, làm nguồn động lực của chàng.
Bọn họ cùng nhau ngắm nhìn xuân hạ thu đông thay đổi, cùng nhau nằm dưới tàng cây đung đưa ngủ ngày, cùng nhau ăn bánh ú tết Đoan Ngọ, giống như đôi thanh mai trúc mã ở cạnh nhau, nương tựa vào nhau, ngoại trừ việc cái miệng của Tiêu Văn Cảnh thực sự rất gợi đòn, thì Nguyễn Linh Huyên đã thật sự nghĩ rằng hai người là bạn.
Nhưng những ngày tháng vô tư chẳng được bao lâu. Cả nhà Nguyễn Linh Huyên quay về kinh, Tiêu Văn Cảnh cũng vậy. Chàng hiểu rõ Thịnh Kinh là nơi như thế nào, chàng sẽ phải trải qua những gì để đến được vị trí kia, vì thế chàng đã dặn dò Nguyễn Linh Huyên từ nay không được đến gần, cũng không được nói chuyện với chàng nữa. Nguyễn Linh Huyên đâu có hiểu được, nàng vô cùng tức giận với Tiêu Văn Cảnh. Nhưng cho dù như vậy cũng không thể ngăn nàng bênh vực chàng trước mặt đại hoàng tử Tiêu Tông Vĩ, khiến cho Tiêu Văn Cảnh vừa buồn vừa vui. Ở một nơi nguy hiểm như Thịnh Kinh, hai người cẩn thận làm bạn với nhau, mãi cho đến khi Tiêu Văn Cảnh đã dần lấy được vị thế, Nguyễn Linh Huyên cũng đã trưởng thành, đến tuổi bàn chuyện hôn sự, Nguyễn Linh Huyên nói cho chàng biết, nàng đã có người trong lòng, là Ngụy Khiếu Vũ – tướng quân trẻ tuổi của Ngụy gia.
Tiêu Văn Cảnh không hề hốt hoảng, mà cực kỳ ung dung đồng ý giúp nàng theo đuổi Ngụy Khiếu Vũ, lại còn lừa nàng thêm ba điều kiện. Tiêu Văn Cảnh không chỉ nhân cơ hội này để có cơ hội gần gũi nàng thêm mà còn từng bước chỉ dạy cho nàng biết thế nào là thực sự thích một người, khiến Nguyễn Linh Huyên mơ hồ một thời gian dài, dường như người nàng thích là Ngụy Khiếu Vũ, lại dường như không đúng lắm. Cứ như vậy, Nguyễn Linh Huyên một lòng xoay quanh Ngụy Khiếu Vũ, còn Tiêu Văn Cảnh lại xoay quanh nàng. Đọc đoạn này thực sự vừa thương lại vừa bực, thương Tiêu Văn Cảnh một mình ghen tuông mà không làm gì được, bực Nguyễn Linh Huyên mãi mà chẳng nhìn ra tình cảm của chàng.
Nhưng mình cũng thấy Tiêu Văn Cảnh bị vậy là đáng đời lắm, đáng nhẽ Nguyễn Linh Huyên nên ngược chàng thêm nhiều nữa, vì chàng không chỉ độc mồm mà còn vô cùng khốn kiếp, không biết Nguyễn Linh Huyên bị chàng bắt nạt bao nhiêu lần rồi!
Lừa mình lừa người lâu như vậy, cuối cùng vẫn là Ngụy Khiếu Vũ nói cho nàng biết nàng thích ai. Người Nguyễn Linh Huyên thích hẳn là người khiến nàng bất chấp tính mạng để cướp được thứ chàng muốn về, người mà chỉ cần nghĩ đến cũng khiến lòng nàng xao xuyến không thôi, người nàng tin tưởng và ỷ lại đến nỗi không màng lễ giáo đạo lý. May mắn là, lúc nàng còn đang chưa biết làm thế nào, người đó nói cho nàng biết, chàng cũng thích nàng, là mưu đồ đã lâu.
Truyện sổ tay theo đuổi vợ của thái tử đọc rất ổn, Tiêu Văn Cảnh ngoài lạnh trong nóng, mồm miệng khó chịu còn hay bắt nạt Nguyễn Linh Huyên ngốc nhưng thực ra là rất yêu chiều nàng. Nguyễn Linh Huyên nhận ra tình cảm của mình có hơi muộn, tính cách lại đơn giản ngốc nghếch nhưng nàng không hề yếu đuối, không phải kiểu “ngốc bạch ngọt” khiến người đọc khó chịu. Truyện còn có một cặp phụ Tiêu Tông Vĩ – Nguyễn Linh Chủy khiến mình cảm thấy khá tiếc nuối, Tiêu Tông Vĩ yêu nàng cả một đời, si mê đuổi theo bước chân nàng cả một đời, đến chết cũng chết dưới kiệu cưới của nàng, nhưng đúng như Nguyễn Linh Chủy từng nói, có một số chuyện, đã bỏ lỡ một lần là lỡ cả đời.
Bạn nào thích truyện ngọt sủng không mất não lại sâu sắc vừa đủ thì nên nhảy hố truyện này nhé, highlight recommend!

By admin