Review Truyện Hoa Tự Cẩm, Chịu Trách Nhiệm Đi

Hiện Đại 1020 lượt xem
hoa tự cẩm chịu trách nhiệm đi

HOA TỰ CẨM, CHỊU TRÁCH NHIỆM ĐI
Tác giả: Tửu Tiểu Thất
Thể loại: Hiện đại, đoản văn, tỷ đệ luyến, công sở, hài, HE
Độ dài: 5 chương
Tình trạng: Hoàn

Link đọc hoa tự cầm chịu trách nhiệm đi
———–
Màn chào hỏi lần đầu gặp mặt của Hoa Tự Cẩm và Vân Phàm dùng “body language” nhưng không phải tay bắt mặt mừng, hay ôm xã giao, mà là thượng cẳng tay hạ cẳng chân.
Ngược lại một khoảng thời gian trước, Hoa Tự Cẩm đứng trên tàu điện ngầm thấy mình bị sàm sỡ, quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt nóng rực của Vân Phàm, cô chợt nghĩ, hoá ra một tên bại hoại có thể đẹp trai tới vậy…
Hoa Tự Cẩm thực sự không nghĩ mình có thể gặp lại tên “sắc lang” đường hoàng đi cửa chính vào công ty cô. Bất ngờ hơn nữa, nhân viên trong công ty lại gọi anh là “tổng giám đốc”…
Hoá ra con sói này, không chỉ da mặt dày tự kỉ, mặt mũi ưa nhìn, đánh không được mắng không xong, mà còn có cả thể lực chống lưng to lớn như này cơ đấy.
Những suy nghĩ trong đầu Hoa Tự Cẩm mãnh liệt đến mức bật thốt ra thành lời:” Buổi sáng anh ta sàm sỡ tôi ở trong tàu điện ngầm. ”
Vân Phàm:” Anh Hoa, cô có thể nghi ngờ nhân phẩm của tôi, nhưng đừng nghi ngờ ánh mắt của tôi chứ.”

Ngay ngày đầu tiên thử đi làm bằng tàu điện ngầm đã bị hiểu lầm rồi chịu đòn oan, Vân Phàm cảm thấy cực kỳ uất ức. Dù cô gái này đúng là xinh đẹp, dáng người gợi cảm, nhưng anh cũng đâu phải là tên háo sắc cưỡng ép dân nữ đâu cơ chứ.
Nhưng anh có cố giải thích đến mấy, người phụ nữ kia vẫn bướng bỉnh không nghe, bỏ ngoài tai mọi lời anh nói, cứ ngộ nhận anh nguỵ biện cho thói hư tật xấu của mình. Hoa Tự Cẩm càng ương ngạnh, anh càng muốn trêu chọc cô. Ban đầu chỉ cảm thấy là thú vui, nhưng dần dà Vân Phàm ngày càng bị cô bất giác cuốn hút.
Hoa Tự Cẩm tuy xinh đẹp mà thần kinh có phần thô, cô không nhận ra được ý đồ của những vệ tinh quay quanh mình, nhưng Vân Phàm lại coi đó là may mắn của anh. Có nhiều người nhớ thương cô đến vậy, nếu anh không nhanh chân, lỡ như có biến cố gì thì sẽ phải hối hận mất.
Nhưng Vân Phàm trước đến giờ luôn được phụ nữ săn đuổi, lần đầu tiên chủ động theo đuổi một cô gái, lại quá thảm hại. Hoa Tự Cẩm là nét bút thất bại thứ nhất và cũng là duy nhất trong lịch sử tình trường của anh.
Vân Phàm có rất nhiều cách, nhiều thủ đoạn đối phó với phụ nữ, nhưng đứng trước cô nàng Hoa Tự Cẩm mạnh mẽ anh cũng đành thở dài. Có lẽ vì quá quan tâm đến cô nên anh mới có cảm giác sợ hãi, tự ti, lo được lo mất, mấy lần lời tỏ tình trên đầu môi nhưng không thốt được thành tiếng.

Hoa Tự Cẩm hỏi: “Có phải anh thực sự thích tôi không?”
Vân Phàm vô cùng xúc động trả lời: “Cuối cùng em cũng nhìn ra rồi.”
Hoa Tự Cẩm: “Chính tôi còn cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ.”
Vân Phàm: “Em muốn gả cho người khác, đúng lúc tôi muốn lấy vợ, vừa vặn tổ hợp thành một đội, vô cùng hoàn mỹ.”
Hoa Tự Cẩm: “Nhưng hai chúng ta căn bản không cùng một tinh hệ.”
Vân Phàm như phát điên: “Hoa Tự Cẩm! Em xem em đã sờ anh, đã ngủ cùng anh, anh sẽ chịu trách nhiệm!”
Hoa Tự Cẩm: “…Tôi không cần anh chịu trách nhiệm.”
Vân Phàm: “Được, vậy đổi lại em chịu trách nhiệm với tôi đi.”
————–
Mình lại đào được một cái hố, à không, một cái “lỗ” nho nhỏ của Tửu Tiểu Thất. Mỗi khi như vậy tâm trạng mình khá mâu thuẫn thất thường, vừa vui vì tìm thấy tác phẩm nữa của Tửu Tiểu Thất, vừa thất vọng vì nó cũng chỉ là một đoản văn ngắn ngủn.
Motif không mới lạ, tình huống lại càng không nhưng cách hành văn của tác giả vẫn đem tới cho ta tiếng cười hài hước, mang tới cho chúng ta một mối tình chị em cực kỳ bựa lòi mà không kém phần đáng yêu. <3

Trích đoạn nói xấu nhưng bị boss bắt gặp:
Giọng nói của Vân Phàm lộ ra sự lạnh lùng: ” Tôi nhỏ lên không đạt tiêu chuẩn?”
Hoa Tự Cẩm bày ra bộ dạng nghiêm túc: “Đạt tiêu chuẩn chứ.”
Vân Phàm: “Chỉ đạt tiêu chuẩn thôi sao?”
Hoa Tự Cẩm : “Vô cùng đạt tiêu chuẩn, cực kì đạt tiêu chuẩn.”
Vân Phàm:” Đạt tiêu chuẩn bao nhiêu?”
Hoa Tự Cẩm sắp phát khóc:” Tổng giám đốc…”
Vân Phàm không buông tha:” Vậy vì sao chúng ta chia tay?”
Hoa Tự Cẩm: “Bởi vì nhu cầu của anh quá lớn, nên tôi không thể đáp ứng được, mới chia tay. ”
“Tốt” Vân Phàm nhéo mặt Hoa Tự Cẩm:” Bảo bối à, lúc nào cũng hoan nghênh em trở về.”

Bài viết liên quan

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *