KHÓI THUỐC
Tác giả: Quỳ Thập Nguyệt
Tag: Yêu say đắm, gương vỡ lại lành, ngôn tình, hiện đại, góc nhìn nữ chính
Số chương: 62 chương + ngoại truyện
Lưu ý: Không khóa
Tình trạng: Hoàn edit
Link đọc: https://flechazo7.wordpress.com/…/hd-khoi-thuoc-quy…/
________
Văn án:
“Em/Anh đã quen với cuộc sống tăm tối, chỉ có anh/em mới cứu rỗi được em”.
Thiếu nữ âm thầm chịu đựng x thiếu niên hung hãn
Sau khi gặp lại, Bạc Quan Sơ theo đuổi chồng sml…
Ông cụ hỏi Lương Viễn Triêu: “Nghe nói cô bé hồi xưa quay về muốn cưới anh? Thế đã đồng ý chưa?”
“Chưa ạ”.
“Ôi giời, đúng là thằng ngu! Giờ anh ra vẻ làm cái gì!”
Hướng dẫn đọc:
1. 1v1, song C, nữ chính không ở bên người khác, đừng hiểu lầm.
2. Tên nam chính đọc là zhao
3. Trước là học đường, sau là đô thị.
Lập ý: Không có ai có thể khiến mọi thứ diễn ra suôn sẻ từ đầu đến cuối.
Vai chính: Lương Viễn Triêu, Bạc Quan Sơ
Giới thiệu vắn tắt: Theo đuổi chồng sml/ may mà anh vẫn còn yêu em
________
Lương Viễn Triêu trong truyện khói thuốc là nam sinh mà Bạc Quan Sơ vừa ý nhất ở trường THPT Nam Thành số 13, đồng thời cũng là người học siêu giỏi.
Lương Viễn Triêu của năm 17 18 tuổi, anh như hạc giữa bầy gà, dáng vẻ đẹp trai xen chút vô lại. Thiếu niên vừa khoác lên mình bộ dạng chủ tịch ưu tú của hội học sinh, nhưng cũng vừa mang theo cả vẻ ngông cuồng nổi loạn.
Là hình bóng không thể nào quên suốt hơn mười năm qua của Bạc Quan Sơ.
…
Bạc Quan Sơ hiểu rõ bản thân không thể chịu đựng được, cô nhớ anh. Cô muốn xem thiếu niên cô độc trầm lặng ngày đó, giờ đã trở thành người đàn ông như thế nào.
Mà anh vẫn luôn trước đây, sống lưng thẳng tắp, hệt như ngọn hải đăng chói mắt giữa vùng biển nghìn dặm
Khoảnh khắc hai người gặp lại như nước lạnh xối vào nước sôi, khí lạnh từ từ chậm rãi nuốt chọn khí nóng.
…
Trong ấn tượng của mọi người, con gái tại viện nghiên cứu đều lôi thôi lếch thếch, nhạt nhẽo không thú vị. Nhưng Bạc Quan Sơ lại hoàn toàn trái ngược, phá vỡ ấn tượng của bọn họ.
Có lẽ là tất cả cố gắng của một cô gái từ trường đại học bình thường đến nghiên cứu sinh của một trường top cả nước.
Cô cố gắng đến vậy, chỉ vì một niềm hy vọng duy nhất.
Mười một năm rồi, lâu tới nỗi nếu như không gặp, có lẽ bọn họ đã quên mất sự tồn tại của nhau.
Cô không thể nào quên được, ngày hai người chia tay, câu cuối cùng Lương Viễn Triêu nói với cô chính là: “Bạc Quan Sơ, có bản lĩnh thì đời này đừng gặp nữa, nếu không tôi nhất định sẽ gi.ết ch.ết em.”
…
Ai lại có thể từ bỏ công việc lương cao ở Viện Nghiên cứu quốc gia chỉ để chạy đến làm thư ký ở Triêu Kim.
Chỉ có thể là Bạc Quan Sơ.
Cô đang bù đắp cho cái thời trẻ con thiếu thốn tiền tiêu vặt ấy, cô chính là người hại Phó Khâm thua mất 5 đồng.
Cả Bạc Quan Sơn và Lương Viễn Triêu đều không thể buông bỏ được quá khứ
Mơ về quá khứ, một người cau mày, một người rưng rưng nước mắt.
…
“Tôi muốn đến nhà anh ngồi điều hoà.”
Là câu nói đầu tiên Bạc Quan Sơ nói với Lương Viễn Triêu.
Đa số những hộ gia đình ở phố trước đều có điều hoà. Nhưng phố sau lại khác, phần lớn vẫn dùng quạt điện chạy vè vè.
Hai người bọn họ ở chung một khu phố, nhưng lại chẳng phải chung một “thế giới”.
Là Bạc Quan Sơ không phải người hiền lành mà cướp lấy trái dưa hấu đông lạnh, để rồi sau này cô cũng là người cướp đi trái tim của cậu thiếu niên ấy.
Lần thứ hai là cô đi học trễ trèo tường lại vô tình gặp phải bé na, anh là người cứu cô:“Đuỵt mẹ! Lương Viễn Triêu, có rắn! Cmn anh không cứu tôi thì cũng phải chạy đi, tôi thành ma rồi…”
Trước khi bị con quỷ tình yêu quật, Lươnt Viễn Triệu chỉ coi bản thân là thời vận không tốt, động phải một người bệnh thần kinh mà thôi.
Anh đã từng là một cậu bé vui vẻ trong một gia đình hạnh phúc nhất. Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở hai chữ “đã từng”.
Để rồi bài học đầu tiên của cha anh cũng là bài học cuối cùng mà anh ghi nhớ cả đời: “Tìm một cô gái mà con muốn bảo vệ, cho cô gái đó cuộc sống hạnh phúc nhất, dù cho ngày ngày chỉ có đi chợ mua đồ thôi cũng không sao. Đôi khi con người bận rộn hơn nửa cuộc đời, nhưng lại không có mạng để tận hưởng nửa đời còn lại, vậy bận để làm gì?”
Lương Viễn Triêu 15 16 tuổi ngang ngược hung bạo, cậu bé dịu dàng hiền lành của năm đó giờ đã biến thành một thiếu niên ương bướng.
…
Bạc Quan Sơ chính là kiếp nạn mà Lương Viễn Triêu không thể trốn tránh.
Có lần, Bạc Quan Sơ cảm thấy áy náy vì đã làm vỡ khung ảnh của Lương Viễn Triêu. Để bù lại, cô phải chạy hết mấy tiệm mới tìm được một khung ảnh tương tự.
Kết quả vậy mà Lương Viễn Triêu mang rắn ra dọa, hơn nữa còn cho cô uống trà côn trùng mắc ói kia. Nào ngờ Lương Viễn Triêu càng làm vậy thì Bạc Quan Sơ lại càng cảm thấy cậu chính là người được chọn hoàn hảo.
Cô cần “người hung hãn” như này, nếu không Vương Nhân Thành sẽ không sợ.
Vương Nhân Thành – có những người làm thầy nhưng lại làm những việc không đáng mặt làm thầy, chính là những câu từ để nói ông ta.
Thời thanh xuân tươi đẹp đến thế, nhưng Bạc Quan Sơ luôn phải trốn chui trốn nhủi chỉ vì ông ta.
Mà cô lại chẳng thể nào nói với cha mẹ, những con người không đánh bài thì cũng mạt chược, tôn sùng giáo viên là những thiên thần có cánh sẽ không gây hại cho con mình.
Vì vậy cô phải tìm được người bảo vệ mình.
Công chúa chọn kỵ sĩ, tiểu thư chọn bảo vệ, Bạc Quan Sơ chọn Lương Viễn Triêu.
Kế hoạch Bạc Quan Sơ là yên lặng âm thầm xông vào thế giới của Lương Viễn Triêu, sau đó cướp cậu làm người của mình. Nếu như bị người ta cướp thì sẽ đồng nghĩa với việc trước khi mục tiêu tiếp theo xuất hiện, cô phải đơn độc đối chọi với cuộc sống tệ hại này. Vậy nên trước khi Vương Nhân Thành ra tay lần nữa, cô nhất định phải tìm được “ô dù” cho mình.
Giai đoạn đầu, mối quan hệ của hai người chỉ đơn giản là mèo vờn chuột, còn ai chuột ai mèo thì phải đánh nhau mới biết được=)))))))
Thế mà cuối cùng, Bạc Quan Sơ lại trở thành người mà nếu Lương Viễn Triêu muốn cô ch.ết, cô sẽ lập tức nhảy từ trên lầu xuống.
Mười một năm đau khổ, đau đến mức trái tim như nát vụn. Khó khăn lắm mới gặp lại được ánh sáng của đời mình.
…
Là một đứa con gái nên bảnh cảm thấy ông trời đối xử quá bất công với Bạc Quan Sơ.
Tốt nghiệp ba năm, cô mua cho ba mẹ mình một căn nhà hai phòng ở Nam Thành, xây cho ông bà nội một căn nhà dưỡng lão mới, vì báo ơn họ hàng mà cô cũng giao cho em họ một căn nhà trả trước ở Nam Thành. Những việc đó có nhiều người cày cả đời cũng chẳng làm được thế nhưng mẹ cô vẫn cảm thấy cô làm không đủ tốt, vẫn cảm thấy cô vô dụng.
Đối với Bạc Quan Sơ, “nhà” không phải là nơi để về, tuổi thơ thì bị giáo dục bằng roi vọt, thuở thiếu nữ thì vì vẻ ngoài xinh đẹp mà bị đe dọa… còn gì có thể tồi tệ hơn với một cô gái nhỏ.
Từ bỏ ánh sáng của đời mình, cảm giác ấy tựa như con dao bén nhọn đâm vào tim, sau đó rút ra, rồi lại khoáy sâu hai cái, cuối cùng tiếp tục rút ra.
Có một Bạc Quan Sơ chưa bao giờ thích trồng hoa, đó chỉ là thói quen dùng sự giả dối của cái tốt đẹp để che đi cái thối nát của bản thân mà thôi.
Người ngoài nhìn vào sẽ thấy cô là một con chim công kiêu ngạo xinh đẹp, nhưng thật ra cô lại là chú chim sẻ chỉ cần rắc một nắm thóc lép là có thể bắt được mà thôi… Giống như Yến Thật đưa tiền cho cô, cô ở bên cạnh Yến Thật vậy.
Nhưng rồi cô nhận ra, lâu rồi mình chưa ăn “cá”=)))))
“Em ấy đang làm gì thế? Dụ cậu mắc câu à?”
“Mình là cá à?”
“Đối với em ấy mà nói, cậu chính là cá.”
…
Tóm lại đây là bộ truyện bảnh cảm thấy đáng đọc nhất trong tháng này, nó siêu chữa lành thật sự luôn ấy.
Không những thế, cái kết cho vai phụ hay vai phản diện đều hết sức vừa lòng người đọc nha.
Truyện khói thuốc nó thực tế lắm kìa, nói huỵch toẹt ra cả hai khứa này đều cứng đầu như nhau nhưng lại vì đối phương mà thay đổi để trở thành nửa kia hoàn hảo hơn.
Làm gì có ai sinh ra đã phù hợp với người khác, tất cả chỉ vì người ta yêu bạn thôi.
“Nhất định mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi, nếu không vào ngày hôm nay cũng sẽ là một ngày nào đó.”