review truyện mới biết tương tư

MỚI BIẾT TƯƠNG TƯ
Tác giả: Đại Bao Tử
Thể loại: Cổ đại, Cao H, nuôi vợ từ bé, inc, điên cuồng – độc chiếm, thiếu chủ tàn nhẫn – muội muội mềm mại, ngọt ngào, dễ thương, HE
Độ dài: 90 chương
Tình trạng: Full
Lưu ý: Có khóa
________
Văn án:
Khi còn niên thiếu, nàng rất hăng hái, một người một kiếm, đuổi theo Tiêu Chính Bình ra ngoài biên giới. Khi đó có tình uống nước cũng no, nàng không quan tâm Tiêu Chính Bình có thích mình hay không, nàng luôn nghĩ rằng chỉ cần mình thích, mình nhất định sẽ đi theo hắn.
Một năm sau, nàng bị tình yêu làm cho tổn thương, tâm chết, tinh thần cũng bị hủy diệt, tẩu hỏa nhập ma, là đại ca đã tìm nàng trở về, nắm tay nàng, từng bước đưa nàng trở lại Lưu Diễm Cung.
Ca ca nói: “Chuyện hôm qua hãy quên hết đi, nếu muội còn chưa nguôi giận, huynh trưởng sẽ thay muội giết chết nam nhân kia. Chỉ có một điều, muội không được khóc nữa, phải cười lên.”
Nàng nghiêng đầu nhìn hắn, bàn tay nằm gọn trong lòng bàn tay hắn, tuy rằng ngón tay lạnh băng, nhưng trái tim hiếm khi cảm nhận được sự ấm áp.
Kể từ đó, trái tim nàng như chết lặng, nàng ở lại Lưu Diễm Cung cùng huynh trưởng, hắn ở cạnh nàng, nàng cũng ở cạnh hắn, hai người nương tựa lẫn nhau.
Một ngày nọ, Tiêu Chính Bình cầm kiếm xông tới Lưu Diễm Cung, phá vỡ những năm tháng bình yên của hai người, muốn đưa nàng rời đi.
Nàng vội vàng đi gặp huynh trưởng, nước mưa chảy dọc theo mái ngói, dừng trên làn váy của nàng, vị đại ca luôn ôn hòa quái đản, lại dùng ánh mắt hung ác nhìn nàng, nói:
“Tương Tư dần dần lớn lên, từ lâu đã không muốn gần gũi với ca ca, trong lòng ca ca thật sự mất mát. Muội đừng đi, bên ngoài mưa rền gió dữ, không an ổn bằng nơi này của ca ca, muội ở lại nơi này, làm nữ nhân của ca ca, muội không thể rời đi.”
Nàng lui một bước về phía sau, đôi mắt giống như chú nai con hoảng loạn, nhìn người trước mặt đang bước từng tiến về phía mình.
________
Nhung Vu là nhi tử duy nhất do cung chủ phu nhân của Lưu Diễm cung sinh ra, nhưng ngoài phu nhân thì cung chủ còn có rất nhiều thiếp thất khác, mà Hoa Tư là một trong số đó.
Bà rất lấy làm tự hào khi mình rất được cung chủ sủng ái và hạ sinh một người con gái, là Tương Tư. Có thể nói, mọi vui buồn, thậm chí là mọi cú sốc trong cuộc đời bà đều liên quan đến cô con gái này.
Đầu tiên, để bà kể về mối quan hệ của thiếu chủ Nhung Vu và Tương Tư đã.
Chả là hồi xưa bà cứ chăm chăm lấy lòng cung chủ nên chẳng có nhiều thời gian chăm con, quay đi quay lại, cuối cùng Nhung Vu trở thành người nuôi nâng Tương Tư luôn. Hai huynh muội dính nhau như hình với bóng, cưng chiều nhau hết mực. Thế nên, thế giới quan của nàng đều do Nhung Vu định hình cả.
Nhung Vu dần trưởng thành, từ người ca ca thương nàng, chiều chuộng nàng, trở thành vị thiếu chủ uy nghiêm. Từ ngày hắn cõng nàng trên lưng, lội mưa tuyết ngoài sân, đến hai năm trước, hắn cầm thanh kiếm sắc bén trong tay, dẫn theo tử sĩ của Lưu Diễm Cung tới nói lời tạm biệt với nàng và ra chiến trận.
Con gái Tương Tư của bà lớn lên trong sự chiều chuộng, nàng không biết trên đời này, cái gì gọi là đau lòng, cái gì gọi là tương tư, trong cả cuộc đời này, có lẽ nàng sẽ không bao giờ tương tư. Nào ngờ trong thời gian Nhung Vu không có nhà, Tương Tư đã cảm mến Tiêu Chính Bình, thậm chí nàng còn bỏ nhà đi theo hắn ta nữa.
Tất nhiên, là một người mẹ, Hoa Tư biết chuyện này, bà muốn cản nhưng khi thấy nụ cười tươi rói của con thì bà đành dọn đường cho Tương Tư rời đi. Chỉ là bà đâu biết, tình cảm này đã khiến Tương Tư tổn thương rất nhiều.
Tương Tư theo đuổi Tiêu Chính Bình suốt một năm trời chưa từng thích nàng, nhưng nàng chỉ nhận lại đắng cay. Hắn ta làm lơ nàng, thậm chí còn đánh nàng vì người con gái hắn ta thương nữa. Song Tương Tư vẫn cố chấp không về, hoặc là nói nàng chẳng còn mặt mũi nào để về nhà cả.
Mãi đến khi đại ca Nhung Vu nổi giận đùng đùng tàn sát tứ phương, quyết đấu với Tiêu Chính Bình và cướp nàng về, Tương Tư mới thấy yên lòng. Nhưng khi về nhà, Tương Tư lại không dám đối mặt với Nhung Vu.
Nàng đã khiến đại ca buồn lòng.
Nàng biết, mình có lỗi với đại ca, cũng có lỗi với Lưu Diễm Cung, hắn ở bên ngoài đẩy lùi quân địch, còn nàng thì phản bội lại hắn, chạy ra ngoài biên giới theo đuổi nam nhân khác.
Tương Tư hối hận thật rồi, nhưng nàng lại không mở lời trước, thậm chí nàng còn bế quan tu luyện cả tháng luôn. Cuối cùng vẫn là Nhung Vu xuống nước trước:
“Vây cánh của muội còn chưa cứng cáp đã vội vàng bỏ rơi ca ca, ca ca đối xử với muội thế nào? Hiện tại cũng biết ngày tháng bên ngoài không dễ chịu, thật sự đáng giận khi nghĩ tới muội làm ra chuyện giế.t ch.ết trái tim ca ca như vậy.”
Nhung Vu tức giận tới mức không biết phải làm gì với nàng.
Đúng là nha đầu vô lương tâm, nhưng nàng luôn thắng hắn mà. Nàng không tới tìm hắn xin lỗi, hắn sẽ tới tìm nàng. Cuối cùng hắn vẫn quan tâm, bảo vệ nàng, tiểu nha đầu mình yêu thương mười mấy năm, ngay cả bản thân hắn còn không nỡ chà đạp dù chỉ một chút.
Thấy hai huynh đệ làm lành với nhau, Hoa Tư cũng yên lòng. Song bà nào hay, đó chỉ là khoảng lặng trước cơn bão.
Cú sốc đầu tiên, đó là con gái bà bị một gã trai nào đó “làm nhụ.c”. Theo lời kể của Tương Tư, kẻ đó thích vuốt ve an ủi rồi lại dụ dỗ nàng trao cho hắn. Bà tức điên lên được, chỉ muốn băm kẻ đó ra thành trăm mảnh, bởi bà biết nếu Nhung Vu biết chuyện thì người toi sẽ là bà.
Ừ thì Tương Tư kể cho mẹ nghe tất cả, chỉ không nói gã trai kia chính là Nhung Vu mà thôi.
Bắt đầu từ khi nào? Bản thân Nhung Vu cũng không biết hắn có tình cảm với Tương Tư từ khi nào. Thích nàng, là tình cảm của ca ca dành cho muội muội, cũng là tình cảm của một người nam nhân đối nữ nhân mà mình thích. Nhung Vu luôn muốn độc chiếm và khống chế nàng. Hắn nghĩ mãi, trên đời này làm gì có chuyện chiếm hữu một người để nàng thuộc về riêng mình?
Ít nhất là Nhung Vu không nghĩ ra được biện pháp nào tốt hơn việc chiếm hữu thân thể của Tương Tư nên đã đề nghị: “Muội giao thân thể cho ca ca, Hoa phu nhân chính là lão phu nhân, ca ca cam tâm tình nguyện gọi bà một tiếng nương.”
Như đã nói, thế giới quan của Tương Tư đều do Nhung Vu đắp nặn nên, vì vậy dẫu những người khác đều nói rằng Nhung Vu là đại ma đầu, nhưng đối với Tương Tư mà nói, ca ca là nguồn sáng, là chỗ dựa mà nàng vĩnh viễn không cần phải lớn lên nên nàng không có lý do gì để từ chối hắn cả.
Khi càng có được nhiều, trái tim con người lại càng không thể thỏa mãn, Nhung Vu biết Tương Tư thích hắn và hắn không thể không cho cả thế giới biết điều này. Và từ đây, cú sốc lớn nhất của Hoa Tư xuất hiện.
Người đời sẽ ch.ết vì bệnh tật, vì xui rủi, nhưng chắc chắn nếu bà có qua đời thì sẽ qua đời trong tay nữ nhi do chính bà sinh ra, bà sẽ bị tức chế.t.
Tự nhiên một ngày đẹp trời, Tương Tư thông báo với bà rằng nàng sẽ kết hôn, mà lại còn là kết hôn với Nhung Vu nữa. Bấy giờ bà mới muộn màng nhận ra, tình cảm của hắn dành cho Tương Tư, thì ra vẫn luôn là loại tình cảm này.
Nhưng ván đã đóng thuyền, bà làm gì được đây? Rời khỏi Nhung Vu, Tương Tư sẽ không còn vui vẻ như vậy, trên đời này sẽ không có ai chịu đựng được tính tình xa hoa, thích được nuông chiều của Tương Tư.
Thật vậy, Nhung Vu đã thề rằng: “Trên đời này, muội không phụ ta, tất nhiên ta sẽ không phụ muội, muội gả cho ta làm thê tử, ta là nam nhân duy nhất của muội, đương nhiên ta cũng chỉ có thể có một phu nhân duy nhất là muội.”
Nhìn lại quá trình trưởng thành của hai đứa trẻ, Hoa Tư chỉ biết thở dài rồi kết luận, đến cuối cùng thì hai đứa chân thành với nhau là đủ rồi.
Cũng may, từ nhỏ đến lớn, Nhung Vu vẫn luôn quý trọng tiểu cô nương Tương Tư chân thành.
Cả đời chưa biết tương tư, mới có thể có được Tương Tư…

By admin