RỰC SÁNG LÒNG TÔI
Tác giả: Vọng Cửu
Thể loại: Hiện đại, trùng sinh, ngọt sủng, thanh xuân vườn trường, song xử, HE
Độ dài: 70 chương chính văn + 2NT
Tình trạng: Đã hoàn edit
Lưu ý: Truyện có khoá
Link đọc: https://krdd11.wordpress.com/…/ruc-sang-long-toi-vong-cuu/
_______
Văn án:
Trường trung học số 1 tại Mạn Thành mới nhận một học sinh giỏi chuyển trường về, vừa xinh xắn lại còn học tốt. Mặc dù là học sinh nhảy lớp lên thẳng lớp mười hai, song thành tích luôn vượt trội khó ai sánh bằng.
Cô bạn học sinh giỏi này kiệm lời, không màu mè hoa lá. Ai ai cũng tưởng tính tình cô dịu dàng, thùy mị, nết na cho đến một ngày nọ, họ tận mắt trông thấy cô thờ ơ lên giọng với một tay đầu gấu ở trong trường: “Excuse me! Miệng cậu thối quá, tôi còn tưởng là thùng rác không đấy.”
“Hứa Yếm.” Sau đấy, cô nàng lại kéo vạt áo của một chàng đại ca trong lớp, cất giọng mềm mại với đôi mắt cong cong: “Lần sau nhớ bịt tai lại nha, đừng nghe rác rưởi nói chuyện làm gì.”
“…”
Quý cô đây lật mặt nhanh quá đấy.
Tiếp đó, họ trơ mắt nhìn chàng đại ca lạnh lùng trong lớp đưa tay xuống nắm chặt tay cô bạn học sinh giỏi rồi kéo đi mất tăm.
“!!!”
***
Được quay về năm học lớp mười, Bạch Trác chỉ muốn đến gần Hứa Yếm thêm đôi chút, gần thêm chút nữa, gần đến mức cô giơ tay lên là có thể chạm vào mái tóc ngắn của anh.
Mà Hứa Yếm lại ngầm cho phép cô đến gần mình từng bước một, gần đến độ anh chỉ mới cúi đầu đã ngửi được mùi hương trên mái tóc cô.
Truyện còn có tên: “Chỉ cần bạn không ăn hiếp bạn trai tôi thì chuyện gì cũng có thể thương lượng”
Giải thích tên truyện: Rực sáng lòng tôi (灼灼 pinyin: zhuozhuo trong tựa truyện tiếng Trung: 灼灼我意) đồng âm với chữ Trác (啄 pinyin: zhuo) trong tên nữ chính, nên có thể hiểu rằng Trác Trác trong lòng Hứa Yếm.
Lời nhắc nhở ấm áp (từ tác giả):
+ 1v1, HE
+ Bản chất là một bộ truyện ngọt ngào
+ Chậm nhiệt (chuyện tình cảm từ từ, chậm rãi), mọi tình tiết đều phục vụ cho tuyến tình cảm của nhân vật, thiên về cuộc sống thường ngày.
+ Mọi người đọc truyện vui vẻ mới là điều quan trọng nhất!
Một câu giới thiệu đơn giản: Tảng băng này là của tôi!
Lập ý: Anh/em xứng đáng được nhận tất cả những điều tốt đẹp trên thế gian này.
_______
“Hứa Yếm, Hứa ghép từ bộ Ngôn và Ngọ, Yếm ghép giữa bộ Hán và Khuyển, là Hứa Yếm*.”
Cái tên có nghĩa là chán ghét, và không chỉ riêng cái tên, cuộc đời của Hứa Yếm cũng tăm tối như vậy, chưa từng có một khoảnh khắc đẹp đẽ nào.
Con người không ai có thể chọn lựa nơi mình sinh ra, càng không ai muốn sống ở một gia đình mà lại như đang trong cơn ác mộng cả, Hứa Yếm cũng vậy, anh chẳng muốn có một người ba rượu chè cờ bạc, đánh chửi vợ con, cũng không muốn một người mẹ ích kỷ, bạc bẽo, chưa từng dành một chút tình thương nào mà vừa căm hận vừa chán ghét anh, với một cô em gái ngây thơ nhưng cũng sợ hãi anh. Một gia đình, nhưng ai cũng không vừa mắt ai, vừa oái ăm mà cũng vừa nực cười làm sao.
Ban ngày anh đi học, ban đêm lại quần quật đi làm thêm, chưa kể còn phải chăm lo cho bà mẹ cay nghiệt và đứa em ngây thơ đó, đôi khi suýt chết trong tay gã đàn ông được gọi là cha kia, dường như anh vẫn luôn gắng gượng để tiến về phía trước, cố hết sức thoát ra khỏi vũng lầy mà những con người được gọi là cha mẹ đó kéo anh xuống, họ muốn vùi dập cả linh hồn anh.
Hứa Yếm đã phải vật lộn sống chung với ác quỷ trong suốt ba mươi năm như vậy, hoàn cảnh hình thành nên một Hứa Yếm trầm lặng ít nói.
Chỉ là, cơn ác mộng biến mất khi anh gặp được Bạch Trác, cô tựa như màu sắc duy nhất trong cuộc đời tăm tối ảm đạm của anh.
Bạch Trác hiểu anh, hiểu hơn bất cứ ai. Cô hiểu hết những đắng cay mà anh phải chịu đựng từ nhỏ tới lớn, hiểu thế giới này đối xử tàn nhẫn với anh ra sao.
Ở cuộc đời trước, Hứa Yếm không thể tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, vì bị người ta đánh đến thương tật. Ở cuộc đời ấy, anh cũng phải ngồi tù, vì giết cái gã đàn ông mà anh phải gọi là cha kia, sau bao nhiêu năm đằng đẵng vật lộn với ông ta. Anh cố gắng tránh né Bạch Trác, vì anh không còn tin vào bản thân mình nữa, anh không muốn cô dính vào một người đáng sợ như anh.
Hứa Yếm chọn kết thúc cuộc sống khổ đau này, vào chính ngày sinh nhật của anh.
Ở cuộc đời ấy, ngoài Bạch Trác ra, không có một ai hiểu anh nữa. Người ta dùng ngôn từ khó nghe nhất để sỉ nhục anh, họ chỉ muốn giày xéo anh thành trăm nghìn mảnh, cô cũng lạc lõng trong chính nơi gọi là “gia đình” của mình. Mất đi Hứa Yếm, Bạch Trác tưởng mình vẫn ổn, nhưng cô không thể gắng gượng được nữa.
‘Bạch Trác không chờ ngày tháng Sáu, không đợi mùa hạ, cũng chẳng còn mong Tết thiếu nhi nữa…
Cô không còn mong ngóng ánh nắng ban mai mỗi sớm.
Cô chỉ muốn gặp Hứa Yếm thôi.”
Thế rồi như một giấc mộng mà cô không bao giờ muốn tỉnh lại, Bạch Trác đã quay trở lại tháng sáu của mười lăm năm trước, mùng 1 tháng 6, ngày đầu tiên của mùa hạ.
Sau khi sống lại, điều đầu tiên Bạch Trác muốn làm đó là mau chóng gặp được Hứa Yếm, kéo anh ra khỏi vũng lầy, và bù đắp cho anh những thứ mà ở cuộc đời trước cô chưa kịp làm.
“Muốn bảo vệ anh ấy là ‘kết quả’, còn ‘thích’ chính là nguyên nhân.”
“Hết thảy những hành động của em đều là vì thích, vì thích nên mới khát khao bảo vệ, vì thích nên mới không thể đứng ngoài.”
Cô có thể chấp nhận tất cả mọi thứ thuộc về anh, bất kể là điểm tốt hay điểm xấu, chấp nhận cả những vết sẹo chằng chịt trong cõi lòng anh.
Từ nhỏ tới lớn, Hứa Yếm đã phải chịu đựng vô vàn cái nhìn thương hại, sợ hãi, tức giận, hay thậm chí là căm hận, như con sói cô độc chẳng thể hòa vào thế giới phồn vinh, rực rỡ này mà tự lần mò lối thoát cho riêng mình.
Từ khi Bạch Trác xuất hiện, lần đầu tiên Hứa Yếm nhận được lời khen ngợi, lần đầu nhận được sự tin tưởng, cũng là lần đầu cảm nhận được tình yêu. Trên người cô luôn có một sức hút thần kì, cô có thể khiến anh đạt đến trạng thái thoát ly khỏi hiện thực tàn khốc dẫu chỉ là tạm thời.
Sự hiện diện của Bạch Trác chính là sự cứu rỗi của cuộc đời anh.
【 Anh có một phép màu khiến khoảnh khắc đôi ta chạm mắt nhau, mọi thứ bỗng hóa thành hạnh phúc. 】
“Không cháy bỏng như mặt trời nhưng lại vương vấn đâu đấy, khiến người quanh năm chìm trong bóng tối khát khao hằng có được. Là ánh sáng khiến người ta muốn có trong lòng.”