review truyện thanh mai có chút ngọt
review truyện thanh mai có chút ngọt

THANH MAI CÓ CHÚT NGỌT
Tác giả: Sương Nhiễm Y
Tag: Chữa lành – cứu rỗi, Cưng chiều, Duyên trời tác hợp, Đô thị tình duyên, HE, Hiện đại, Ngôn Tình, Ngọt , Thanh xuân vườn trường, Thực tế, Thanh mai trúc mã
Số chương: 87
Lưu ý: Có khóa
Tình trạng: Hoàn edit
________
Văn án:
Khi Bùi Vân Sơ 17 tuổi gặp một cô bé.
Hôm đó ngay giữa mùa mưa dầm tháng Giêng, một cô bé mặc đồng phục phong phanh đứng dưới mái hiên trốn mưa, thấy anh mở dù đi đến, ngọt ngào gọi: “Anh trai.”
Có lẽ thấy cô ngoan ngoãn đáng yêu, ánh mắt sáng như sao, Bùi Vân Sơ nảy ra ý định che dù đưa cô đến dưới lầu.
Từ đó, sau lưng anh có thêm một cái đuôi nhỏ.
Hơn mười năm là con một, bỗng nhiên Ngu Tân Cố biết mình có một cô em gái ruột, tâm trạng suy sụp.
Khoan nói đến việc từ nhỏ cô em gái này được nuôi ở làng quê, rụt rè nhút nhát, không hề thân thiết với anh, vừa mới về nhà họ Ngu đã hại anh bị mắng một trận.
Ôi, trên trời rớt xuống cô em gái ngang hông, anh chẳng có nhu cầu.
Trong trường rộ lên tin đồn Bùi Vân Sơ có một cô em gái, xinh đẹp mềm mại đáng yêu, vừa ngọt ngào vừa ngây thơ, Bùi Vân Sơ rất cưng chiều cô, đi đâu cũng dẫn theo.
Ngu Tân Cố cười nhạt.
Cho đến một ngày, trong trận đấu bóng rổ của trường.
Ngu Tân Cố thấy cô em gái ngang hông của mình đứng bên cạnh sân bóng rổ, khoác đồng phục rộng thùng thình của đối thủ sống còn của anh trên người, ngọt ngào gọi Bùi Vân Sơ là: “Anh trai”, còn đưa nước lau mồ hôi.
Ngu Tân Cố không thể giữ bình tĩnh nổi nữa, uy hiếp con chó Bùi Vân Sơ, dám bắt cóc em gái của anh!
Năm Ngu Thiền mười tuổi cô được đón về nhà họ Ngu, ngày cô nhập học trời mưa vừa to vừa lạnh.
Cô đứng đợi khoảng một giờ ở cổng trường, chờ đến khi gặp một thiếu niên rất giống anh cô.
Cô gom hết can đảm bước đến gọi anh trai, nửa người thiếu niên dầm mưa ướt sũng che dù đưa cô về thẳng nhà.
Sau đó cô biết người thiếu niên đó không phải Ngu Tân Cố nhưng giống anh trai cô hơn Ngu Tân Cố luôn chán ghét cô.
Vậy thì đổi anh trai thôi!
________
Mở đầu câu chuyện là một nhóc con mười tuổi ghét phải chờ đợi, đằng này lại còn phải chờ đợi một ông anh trai “ruột thừa” chẳng ưa gì mình mấy, Ngu Thiền nhàm chán muốn ch.ết. Nhưng cũng không còn cách nào khác, vì hôm nay là ngày đầu tiên cô chuyển trường nên cô mới không biết đường về nhà thôi.
Nếu không thì cái ông anh trai xa lạ từ trên trời rơi xuống kia cô cũng không thèm chờ đâu, thậm chí ý định đi đến đồn công an cô cũng nghĩ đến luôn rồi.
Phải chăng là do trời mưa quá to, hay tên anh trai Ngu Tân Cố là ngôi sao may mắn của Ngu Thiền, mà ông trời lại để cô nhận lầm Bùi Vân Sơn aka đối thủ một mất một còn của ông anh trai nhà mình thành ổng? Nhưng đáp án thực tế lại khiến cho người đọc phải dở khóc dở cười, sự thật là Ngu Thiền không nhớ nổi mặt ông anh trai của mình trông như thế nào =))))
Cô chỉ nhớ sương sương bóng dáng anh trai mình tròn méo ra sao, thế mà có thể nhầm lẫn với một Bùi Vân Sơn mà lần đầu gặp mặt cô đã belike:
《Ngu Thiền nhớ tới bộ phim tiên hiệp tối qua Lâm Mạn xem, một nhân vật phụ chỉ vào nam chính hỏi một vai phụ khác: “Vị thiếu niên tướng mạo ưu tú này xuất sư từ môn phái nào?”》Trích đoạn ở chương đầu tiên.
Đúng là hào quang nữ chính có khác, dù chỉ mới có mười tuổi thì người ta vẫn là nữ chính ngôn tình đó nha.
Từ đây, duyên phận giữa hai con người bắt đầu xảy ra. Đối thủ một mất một còn trở thành em rể mình? Nghe thôi cũng thấy cuộc sống về sau của Ngu Tân Cố thú vị đến nhường nào rồi.
Giai đoạn đầu nữ chính chỉ mới là học sinh tiểu học, nên nam chính của chúng ta nghe cô nhóc gọi một tiếng anh trai ngọt ngào thì chỉ cảm thấy rất hưởng thụ, đại khái là có cảm giác hài lòng, giống như nuôi một động vật nhỏ vừa dính người lại đáng yêu vậy. Còn đối với bạn nhỏ Ngu Thiền thì chưa bao giờ hy vọng người này chính là Ngu Tân Cố thật sự.
Ngu Thiền là đứa con vốn mất đi rồi tìm lại được của hai vợ chồng Lâm Mạn, họ đối xử với cô rất tốt nhưng cô lại luôn cảm thấy mình giống như một kẻ đột nhập, phá vỡ sự yên tĩnh và cân bằng vốn có của gia đình này.
Mọi thứ trong thành phố đối với cô đều rất tốt, nhưng lại luôn có cảm giác mình không phù hợp với nơi này. Một cô nhóc chỉ vừa tròn mười tuổi nhưng lại mang theo một nỗi tự ti to lớn, từ ngoại hình cho đến hoàn cảnh sống của quá khứ. Thậm chí cô còn cho rằng ba mẹ ruột của mình đều rất đẹp và ưa nhìn, còn cô thì đôi khi còn tự hỏi bản thân liệu họ có nhầm lẫn gì khi không. Trông cô như một chú vịt con xấu xí, nhìn kiểu gì thì họ cũng không giống một gia đình.
Hoàn cảnh sống trước kia của Ngu Thiền khiến người đọc phải ngậm ngùi suy nghĩ. Trẻ em ở thành phố học rất nhiều nên cặp xách chắc chắn sẽ rất nặng. Nhưng cân nặng này lại không quá nặng đối với Ngu Thiền, vì công việc đồng áng mà cô làm khi còn ở quê còn nặng nhọc hơn như vậy rất nhiều. Cầm bút hay cầm cuốc tốt hơn, Ngu Thiền hiểu rõ hơn bất cứ ai.
Ngu Thiền là kiểu người tự ti hướng nội điển hình, trước kia sống ở nông thôn nên điều kiện vô cùng kém, người nhà kia đối xử với cô cũng không tốt. Giáo viên chủ nhiệm cũng từng nhận xét Ngu Thiền không thích nói chuyện, cũng không thích giao lưu với bạn học khiến mẹ cô vẫn luôn lo lắng cô không thể hòa nhập với hoàn cảnh mới.
Lần gặp gỡ thứ hai của bọn họ là khi Bùi Vân Sơ giải cứu Ngu Thiền trước đám chị đại muốn bóc lột cô bé. Cũng kể từ đây mà Ngu Thiền có cảm giác an toàn và ỷ lại đối với anh, hơn người anh trai “ruột thừa” kia nhiều.
Mối quan hệ giữa em gái đối thủ và anh trai nhận lầm ngày càng thân thiết hơn mỗi khi anh đưa cô về nhà, mỗi lần Bùi Vân Sơ đến đều mang cho cô một ít đồ ăn vặt, có lúc là bánh ngọt, có lúc là bánh quy, cũng mang qua không ít bánh rán, chỉ duy nhất một hộp sữa canxi tăng chiều cao là không thay đổi. Có lẽ do anh và mẹ có cùng mỗi sự lo lắng – sợ cô không cao lên được.
P/s: Nói chứ này là truyện thôi chứ thực tế các em nhỏ để người lạ đưa mình về nhà thì… lành ít dữ nhiều. Ở đây chúng ta có thể bào chữa là do Ngu Thiền có cảm giác an toàn với Bùi Vân Sơ đi.
Cốt truyện cứ từ từ mà chậm rãi như một cơn gió mùa hạ, toát lên một vibe rất chi là dịu dàng, nhẹ nhàng và đáng yêu. Nội dung cứ thế mà bình bình, không gay cấn cũng không có cú twist đao to búa lớn, rất thích hợp đọc để chữa lành.
Tuy vẫn còn đọng lại những chi tiết chưa thỏa mãn lắm như tình cảm của hai nhân vật chính phát triển từ lúc nào, sâu sắc ra sao… tác giả viết vẫn còn khá mơ hồ nhưng nhìn chung thì bộ truyện cũng khá là đáng đọc.
À mà cho tui bênh vực anh trai nữ chính một tí là ổng cũng cuteee lắm á.

By admin